Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1409 - Chương 1409:

Chương 1409:

Tiêu Đề: Điên rồ ngầu lòi chói lọi bùng nổ*…ồ…rõ ràng là kiêu ngạo yếu đuối dễ đẩy ngã!

(*) Gốc là 狂拽酷炫吊炸天 (cuồng duệ khốc huyễn điếu tạc thiên): “điếu tạc thiên” ở đây là ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, thường dùng để miêu tả một người rất giỏi ở một khía cạnh nào đó hoặc điều gì đó đáng ngạc nhiên.

Các cô tiểu thư giàu có nào có biết rằng, ngài Tiểu Thất lạnh lùng xa cách trong mắt bọn họ, đã ra khỏi hội trường, đi vào cầu thang thoát hiểm, nhìn vào di động mừng rỡ cười hahaha.

Không chỉ có ảnh đại diện bị cậu thay đổi, cậu trang trí không gian của cô cũng vô cùng ngây thơ, đủ loại hình vẽ bằng bút chì màu sặc sỡ vui nhộn, Hạ Hòa quả thật tức muốn chết! Thảo nào mấy ngày nay, các đồng nghiệp nhìn thấy cô là vẻ mặt như nhìn bệnh nhân tâm thần vậy đó!

Một người bình thường nghiêm túc, kiệm lời ít nói, tính tình lạnh nhạt, đột nhiên trở nên rất ngây thơ, mọi người chắc chắn tưởng rằng cô bị điên rồi!

Chốc lát sau, thú cưng của cô xuất hiện, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nó!

Một con chim cánh cụt béo ục ịch, mặc đồ màu hồng, trên đầu thắt một cái nơ bướm, nickname trên đỉnh đầu viết: Nô tì của ngài Tiểu Thất!

“Hi ~ bên hồ Đại Minh Tiểu Hạ Tử!”. Em gái chibi đang chào hỏi với cô!

Những thứ này, đều do Dạ Thất thiết lập giúp cô!

Hạ Hòa tự cho mình là một người có tính tình lạnh lùng, bình thường sẽ không có ai hoặc là chuyện gì có thể tác động đến cảm xúc của cô, đây cũng là một tố chất mà một bác sĩ khoa ngoại chỉnh hình nên có, nhưng mà, cô quả thật bị thằng nhóc thúi này chọc tức rồi!

Sao anh ta lại nghịch ngợm như thế?!

Cô đang định tiếp tục gửi lựu đạn cho cậu thì một số điện thoại xa lạ gọi tới, số điện thoại thuốc thành phố J, trực giác nói cho cô biết là cậu!

“Alo, Tiểu Hạ Tử!”. Dạ Thất cầm điện thoại di động, dựa lên tường, cười híp mắt nói.

Có thể chọc giận bên hồ Đại Minh luôn luôn lạnh nhạt, quả thật quá sung sướng!

“Sao cậu lại có số điện thoại của tôi?!”. Hạ Hòa kiềm chế lửa giận, lạnh giọng hỏi lại.

“Người phụ nữ ngu xuẩn, trước đây chữ ký trên QQ còn ghi luôn cả số điện thoại di động vào!”. Cho nên cậu mới lưu lại và xóa chữ ký kia đi.

“Đó là để tiện cho bệnh nhân trong danh sách bạn bè của tôi liên lạc với tôi!”

Hạ Hòa liếc nhìn QQ của cô, nhìn thấy trong danh sách bạn bè của cô có thêm một nhóm, gọi là “Điên rồ ngầu lòi chói lọi bùng nổ”.

Bên trong chỉ có một người, đó chính là: Ông nhỏ Thất!

“Điên rồ ngầu lòi chói lọi bùng nổ…ồ…rõ ràng là kiêu ngạo yếu đuối dễ đẩy ngã!”. Tay trái cô cầm điện thoại di động, tay phải cô gõ bàn phím, vừa đổi tên nhóm vừa giễu cợt nói.

Dạ Thất đang đắc ý cười đê tiện, nghe cô nói vậy thì nhất thời hóa đá!

Cô lại còn khinh cậu là dễ đẩy ngã!

Một cảm giác nhục nhã xộc lên đầu! Cậu nhớ đến chuyện đêm đó!

“Bên, hồ, Đại, Minh!”. Ngài Tiểu Thất cắn răng, gằn từng chữ, ham muốn giết cô cũng có nốt!

Hạ Hòa nhếch môi, lại đổi biệt danh của cậu thành: Thất Cẩu.

“Tôi nói sự thật mà!”. Hạ Hòa nói như lẽ đương nhiên: “Không cãi nhau với cậu nữa, tôi đi ăn mì tôm, trực liền 20 tiếng rồi”.

Cậu chính là một đứa trẻ vẫn chưa lớn, cô thế mà lại tán dóc với cậu, còn muốn chọc cậu.

“Lại ăn mì tôm, đáng thương quá, cuối cùng cũng là nô tì!”. Dạ Thất ác độc nói: “Ký túc xá của cô ở đâu?”

“Nói cho cậu biết làm gì? Tôi cúp đây, sau này không được phép tùy tiện động vào QQ của tôi nữa, trừ việc thu hoạch đồ ăn!”. Hạ Hòa nói xong câu này thì lập tức cúp máy.

Không chút dông dài!

Cậu thấy, đủ lạnh!

Bình thường đều là cậu gửi tin nhắn cho cô, cô gần như không đáp lại, cũng không biết là khinh thường cậu hay là bận thật.

Trở về hội trường, cậu nói một tiếng với Diệp Kiều rồi đi ngay.

Hạ Hòa vẫn ở trong ký túc xá của trường y, trường y ở gần bệnh viện 301, trong lớp cô chỉ có một mình cô được phân đến 301 thực tập, cho nên cô ở ký túc xá một mình, những người khác đã chuyển đi rồi, cả tầng cũng không còn lại mấy người.

Nếu là nữ sinh khác thì tuyệt đối không dám ở một mình, nhưng học y thì lá gan phải lớn.

Sau khi pha mì tôm xong, cô vào phòng tắm tắm rửa.

Cô vừa vào chưa được bao lâu thì ngoài cửa phòng hình như có người đang cạy khóa, khóa mở ra, người bên ngoài đẩy một cái, nhưng không đẩy được, bởi vì bên trong còn một cái chốt chống trộm nữa…

Bình Luận (0)
Comment