Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1433 - Chương 1433:

Chương 1433:

Người con trai anh tuấn khoác trên người bộ vest màu xanh biển ánh kim tuyến lấp lánh, tấm lưng dựa trên cánh cửa trắng, hơi nghiêng về trước, chiếc cổ bị người con gái đang cợt nhả cậu ôm chặt lấy, cô dùng môi lưỡi bá chiếm lấy cậu, ngang ngược mà hôn.

Cô thật sự muốn hôn cậu, bởi vì tình cảm đối với cậu, và cũng vì sự cảm động.

Tuy rằng cậu ngu ngốc trong tình yêu, thậm chí còn có hơi hèn, nhưng cô hiểu rõ, sự tồn tại của mình rất có trọng lượng trong lòng cậu! Cậu ngốc nhưng cô thì không, một người không thể nào vô duyên vô cớ mà đối xử tốt với người khác, ở bên cạnh họ, che chở, sưởi ấm cho họ.

Cô rất yêu cậu, nhưng trong cũng lại càng giận cậu hơn

Người mình yêu không đáp lại mình, không giận được hay sao?

Nhưng mà, cô có thể chờ được! Chờ cho đến khi cậu hoàn toàn thông suốt!

Nụ hôn cuồng nhiệt của Hạ Hoà, ước chừng phải giằng co tận ba phút, đợi đến khi buông ra, cô thì thở hổn hển, hơi thở của cậu cũng khó khăn, gò má ửng đỏ.

“Bên hồ Đại Minh! Chị muốn tôi bị muộn chuyến bay sao?” Cậu cất tiếng oán giận, lại làm cho bộ phận nào đó của cậu khó chịu, thật muốn phản công lại cô ngay tại đây!

Hạ Hoà tức giận đến nghiến răng, cô nói: “Cậu cút đi được rồi!”

Dạ Thất: “..........”

Cậu cũng thật sự đang rất gấp, vội vàng xoay người đi, “Tiểu Hạ Tử, hôm Thất Tịch đó, nếu như chị có ca trực, vậy thì nên sắp xếp lại một chút!”

Trước lúc ra ngoài, cậu còn quay đầu lại, vô cùng nghiêm túc mà nói với cô.

Hạ Hoà vẫn còn mặc nguyên đồ phẫu thuật trên người, cô khoanh hai tay lại, trừng mắt với cậu, không nói lời nào.

Cậu có thể hiểu là: Cô là đang dục cầu bất mãn sao?

Vậy sau này cậu nhất đinh phải cố gắng hơn!

Trong phòng họp tòa nhà trụ sở tập đoàn Dạ thị, cuộc họp thường lệ buổi sáng đang diễn ra, dưới sự chủ trì của trợ lý tổng giám đốc.

Mỗi khi có cuộc họp, anh em nhà Dạ gia đôi lúc lại liếc nhìn người con trai ngồi tại vị trí chủ tịch, trầm mặc ít nói, khí chất lạnh lùng, trẻ tuổi nhưng vô cùng tàn nhẫn kia một cái, đó chính là đứa con trước kia không được yêu thương nhất, chuyện gì cũng không biết, đầu óc cũng không tốt của nhà bọn họ, Tiểu Thất!

Cậu của bây giờ, như một người hoàn toàn khác, thậm chí bọn họ còn nghi ngờ có phải Tiểu Thất giống như mấy phim truyền hình, bị thứ gì đó ám lên người!

Nếu không, một người bị bệnh tự kỷ bẩm sinh, sao đột nhiên khỏi hẳn được?

Nhưng điều đáng hận nhất chính là, ông cụ lại để cho cậu làm người thừa kế Dạ thị!

“Bây giờ, thay mặt Lục tổng, tôi xin tuyên bố hai lệnh điều động nhân sự!” Trợ lý tổng giám đốc An Thần cất tiếng, anh ta đứng bên cạnh Dạ Thất, trong tay còn cầm một tập văn kiện.

“Thứ nhất: Sa thải Dạ Xán, giám đốc tập đoàn Dạ thị, khỏi vị trí tổng giám đốc cùng với tổng giám đốc thương mại Bách Nhuận. Thứ hai: Đề cử thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Dạ thị Dạ Nguyên đến học tập tại công ty con ở Đông Nam Á một năm, trong thời gian đó, vị trí của cậu ấy sẽ do chuyên viên bổ nhiệm tổng giám đốc đảm nhiệm!”

An Thần vừa dứt lời, các vị quản lý cấp cao có mặt tại đó đều ồ lên.

Chị ba của Dạ Thất vỗ bàn một cái rồi đứng lên, “Tiểu Thất! Cậu làm như vậy là có ý gì?! Cậu muốn tạo phản sao?!”

Dạ Thất chưa nhận chức chủ tịch không nói một lời, dáng vẻ tuy không giận nhưng lại rất uy nghiêm, làm cho Dạ Xán vẫn luôn hống hách cũng cảm thấy khiếp đảm, “Những điều An Thần vừa nói, chính là ý của tôi!”

Cậu đứng lên, lạnh lùng mà cất tiếng: “Không chấp nhận bất cứ ý kiến phản đối nào! Tan họp!”

Dạ Xán ảo não mà nhìn anh hai Dạ Nguyên ngồi đối diện, anh ta cũng không nói lời nào, cứ như là đã chấp nhận!

Không chấp nhận thì có thể thế nào?

Bây giờ Dạ thị do Dạ Thất định đoạt, cậu muốn làm thế nào, làm cái gì, cũng không ai dám phản bác.

Hạ Hoà đang ăn trưa thì cô y tá nhỏ si tình bên quầy y tá ôm theo số mới nhất của tạp chí nhân vật tài chính kinh tế bước vào. Cô đang ăn cơm hộp tự làm, cũng đã bỏ thói quen xấu ăn mì gói đỡ đói từ lâu.

Dạ Thất nói mấy năm nay cậu đã béo lên mười cân, còn cô thì sao? Sáu cân!

“Bác sĩ Hạ, bác sĩ Hạ! Đẹp trai quá đi!” Cô y tá nhỏ chạy tới, vô cùng kích động mà nói.

Hạ Hoà bình tĩnh ngẩng đầu lên, chỉ thấy cô y tá nhỏ đang ôm một quyển tạp chí, mặt bìa hướng về cô, ngón tay không ngừng chỉ vào nhân vật trên trang bìa.

Đó là một người con trai mặc một bộ vest màu xanh biển, áo sơ mi trắng bên trong, phối với chiếc cà vạt lụa màu xanh biển, gương mặt vô cảm, lạnh lùng, góc cạnh rõ ràng, đây không phải là Thất cún con thì là ai?!

Nhưng mà, cái nickname “Thất cún con” này so với dung mạo, khí chất của cậu, vậy thì lại không chút liên quan.

Nhìn thấy gương mặt cậu trên trang bìa, Hà Hoà chợt có chút ảo giác kiểu “Đây còn là Thất Dạ mà cô quen biết sao?”

“Bác sĩ Hạ! Nam thần nói anh ấy đã có người mình yêu rồi, người yêu đó là cô có đúng không? Cư dân mạng đều đang suy đoán, cô chính là người yêu của anh ấy đó! Bởi vì hai người đã sống chung với nhau nhiều năm rồi!” Cô y tá nhỏ kích động mà nói.

Cậu có người yêu rồi?

Hạ Hoà vẫn rất điềm nhiên, vươn tay nhận lấy cuốn tạp chí trong tay cô y tá nhỏ, trên bìa tạp chí đó còn có viết mấy tiêu đề như “Sấm rền gió cuộn, lạnh lùng vô tư, cực phẩm anh tuấn, cao lãnh cấm dục, nam thần”

Đây đều là những danh xưng mà ngoại giới dành cho vị tổng giám đốc trẻ tuổi bá đạo Dạ Thất.

Cô mở cuốn tạp chí lên bàn, vừa ăn cơm vừa lật xem.

“Bác sĩ Hạ, cô đừng bàn bẩn tạp chí của tôi đó, tôi còn muốn nhờ cô đem đi cho anh ấy ký tên cho tôi nữa đó!” Cô y tá nhỏ đỏ mặt mà nói.

Hạ Hoà cũng chỉ kéo hộp cơm nhích ra một chút, nhàn nhạt mà nhìn nội dung bài báo.

Đại đa số những vấn đề mà phóng viên đưa ra đều liên quan đến mấy thứ tài chính kinh tế, chỉ là đến cuối cùng, mới nêu lên một vài vấn đề cá nhân.

Phóng viên: Lục tổng, thân là người đàn ông độc thân cấp kim cương đắt giá nhất trong nước từ trước đến nay, nam thần hệ cao lãnh cấm dục, ngài đã có chân dung cho nửa kia trong tương lai của mình hay chưa?

Chân dung ở đây muốn chỉ đến những yêu cầu cơ bản đặc thù dành cho người bạn đời tương lai.

Lục tổng: Tôi đã không còn là đàn ông độc thân nữa rồi, tôi đã có người yêu.

Cậu ít lời nhiều ý mà đáp lại.

Nhìn đến đây, Hạ Hoà liền suýt chút không giữ được bình tình mà cười sắc sụa.

“Có cần tôi giúp cô đưa cho cậu ấy ký tên không?” Sau khi xem xong, cô liền cất tiếng hỏi với cô y tá nhỏ ở bên cạnh.

“Bác sĩ Hạ, cô, cô không có ý kiến gì sao? Weibo của cô cũng bị cứ dân mạng hack luôn rồi, lượt bình luận cũng hơn chục nghìn!” Cô y tá nhỏ kích động mà nói, một người ngoài như cô ấy cũng đã kích động muốn chết rồi, vậy tại sao mà đương sự là bác sĩ Hạ vẫn vô cùng bình tĩnh.

Hạ Hoà nghe thấy cô ấy nói vậy, liền đi đến bên tủ đồ của mình, lấy điện thoại ra, vừa mở Weibo lên, điện thoại của cô liền bị lag.

Sau khi tắt máy đi khởi động lại mới mở lên được, hơn mười nghìn bình luận, mấy nghìn cái tag.

!!!

Thất cún con cậu là cố ý có phải không?!

Rõ ràng là không có bạn gái, lại cố ý thả tin tức này ra, cũng tiện để chặt đứt những suy nghĩ ong bướm muốn móc nối lên cậu!

Cậu chính là cố ý!

Lấy cô ra làm bia chắn!

Tên nhóc thối, bình thường khiêm tốn như thế, chưa bao giờ nhận mấy kiểu phỏng vấn như vậy.

“Cô là ai? Sao cô lại có thể vào trong phòng nghỉ của chúng tôi?!” Lúc này, đột nhiên có một cô gái đeo khẩu trang bước vào, dáng vẻ lén la lén lút, bị cô y tá nhỏ bắt gặp tại trận.

“Xin chào! Bác sĩ Hạ! Tôi là phóng viên của Thiêm Dực! Làm phiền hỏi một câu, nghe trên mạng đồn đại rằng cô chính là bạn gái của Lục tổng, đó có phải là sự thật không?!”

Trong tay cô ta còn cầm theo một chiếc máy ảnh SLR, liên tục chụp hình Hạ Hoà.

“Không phải! Tôi không phải là bạn gái của cậu ấy!” Phóng viên cứ ngỡ rằng Hạ Hoà sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cô ta, kết quả, vậy mà cô lại trả lời rồi!

Quả đúng thật là thụ sủng nhược kinh mà!

Đáng kinh ngạc!

Đầu đề!

Không uổng công cô ta cực khổ giả làm nhân viên vệ sinh lẻn vào!

Mới vừa mở điện thoại lên, Dạ Thất liền nhìn thấy tin tức:

Độc nhất vô nhị! Bạn gái tin đồn của Lục tổng đơn phương phủ nhận, cô ấy cũng không phải là bạn gái trong miệng của Lục tổng.

“Tên nhóc con, sao lại chấp nhận phỏng vấn rồi?” Diệp Kiều đeo kính râm đi bên cạnh cậu, liếc nhìn bìa tạp chí trong sân bay mà cất tiếng hỏi.

Dạ Thất còn đang buồn bực mới hoàn hồn lại, sở dĩ chấp nhận phỏng vấn còn không phải là bởi vì Tiểu Hạ Tử nhà cậu hay sao.

Cậu vẫn còn nhớ rõ, Hạ Hoà ôm quyển tạp chí nhân vật tài chính kinh tế, tỏ vẻ thèm thuồng, say êm một vị doanh nhân trẻ tuổi có phần anh tuấn trên trang bìa mà nói: “Người đàn ông vừa đẹp trai lại tài giỏi như thế này, mới gọi là đẹp trai chứ!”

Cho nên, cậu mới chấp nhận cuộc phỏng vấn của tòa soạn đó.

Kết quả là cô gái chết tiệt này, lại phủ nhận quan hệ với cậu!

Bình Luận (0)
Comment