Tiêu Đề: Hung thủ thật sự mưu sát Dạ Thất!
Cảnh sát tìm ra thuốc bột chế tạo ngòi nổ trong nhà người con thứ hai của nhà họ Dạ là Dạ Viễn, cũng nhanh chóng bắt lại, Dạ Viễn kêu oan!
Dạ Hào Minh bị chuyện này kích thích mà đột ngột xuất huyết não, vào viện lần nữa, người ngoài đều cho rằng Dạ Thất chết rồi, tập đoàn Dạ Thị vì tổng giám đốc đột nhiên bị giết hại, chủ tịch lại lâm vào nguy kịch lần nữa, nên nhất thời rơi vào hoàn cảnh bấp bênh.
Nhà họ Dạ.
“Tôi cũng không tin, Dạ Thị không có thằng nhóc Dạ Thất kia thì sẽ thật sự sụp đổ!”. Bốn anh chị em còn lại của nhà họ Dạ và vợ chồng của họ ngồi trong phòng khách, bàn chính sự.
Trên tay bọn họ cầm ly rượu vang, có vẻ như đang ăn mừng.
Chị ba của Dạ Thất là Dạ Xán cười giễu nói, dứt lời thì uống một ngụm rượu vang.
“Chị ba, nhưng mà rất nhiều khách hàng của chúng ta định chấm dứt hợp tác với chúng ta vào quý sau đấy! Tiểu Thất lại bị anh hai hại chết, đến lúc đó, phía thành phố J, giám đốc Diệp trả thù chúng ta, Dạ Thị sẽ thật sự lâm vào nguy cơ!”. Người nói chuyện là chị sáu của Dạ Thất, Dạ Tinh.
“Chị ba, ngày hôm nay Quốc tế Viễn Dương cũng muốn chấm dứt hợp tác với chúng ta!”. Anh tư của Dạ Thất cau mày nói.
Bọn họ cũng không cảm thấy quá đáng tiếc về cái chết của Dạ Thất, mà là cam thấy khó hiểu, vì sao nhiều khách hàng chỉ chấp nhận thằng nhóc đó như vậy?!
“Tôi tin rằng, những khách hàng này chỉ đang cố ý ép buộc chúng ta hạ mình, nếu Dạ Thị mang lại cho bọn họ nhiều lợi ích hơn, bọn họ nhất định sẽ tiếp tục hợp tác với chúng ta!”. Anh năm Dạ Quang lên tiếng.
“Thằng năm nói không sai! Quả thật như vậy! Mọi người không cần quá lo lắng! Bây giờ Tiểu Thất chết rồi, cha nằm viện, sau này, gánh nặng là Dạ Thị sẽ do chị ba tôi gánh!”. Dạ Xán đứng lên, cất giọng nói.
Ngoài anh năm ra, mấy người khác đều đứng lên: “Chị ba, sau này chúng em phải dựa vào chị rồi!”
Dạ Xán hưng phấn uống rượu.
…
Trong đêm giông bão, sấm sét ầm ầm, cửa sổ trong phòng không đóng, rèm cửa sổ bị gió thổi tung, Dạ Xán nhấn công tắc mấy lần mà đèn vẫn không sáng, cô ta ảo não chửi một câu, rồi vội vàng đi tới cửa sổ đóng cửa lại, rèm cửa sổ ẩm ướt rủ xuống, cô ta gắng sức kéo rèm cửa sổ lại.
Đúng lúc này, một tia chớp lóe lên sáng rực, phía sau rèm cửa sổ đột nhiên xuất hiện một bóng người!
Bóng người đứng đó không nhúc nhích, mặc áo mưa trên người người, đầu đội mũ áo mưa hình tam giác có đỉnh nhọn trên đầu!
“Chị ba…”. Một giọng nói lạnh như băng reo lên.
Không phải, đó không người người, là ma!
Dạ Xán nghe thấy tiếng của Dạ Thất thì sợ đến mức xoay người định chạy, bỗng trượt chân một cái, ngã gục xuống đất!
“Chị ba…đã giết tôi…”. Giọng nói lạnh như băng vang lên phía sau đầu, Dạ Xán không dám nhúc nhích dù chỉ là một cử động nhỏ, cô ta nín thở.
“Không phải, không phải chị, Tiểu Thất, không phải chị, đừng tới tìm chị! Thật sự không phải do chị giết, là anh hai, anh ấy đã bị cảnh sát bắt rồi!”. Dạ Xán kích động nói.
Cậu đi tới trước mặt cô ta, cô ta nhìn thấy giày lính trên chân cậu, sợ đến mức đầu cũng không dám ngẩng lên, lúc này, lại một tia chớp kinh người lóe lên, ngay sau đó là tiếng sấm nổ ầm ầm, Dạ Xán sợ đến mức không dám thở.
“Chị ba, anh hai chỉ là người chịu tội thay…đừng tưởng là tôi không biết, là chị…”. Giọng nói lạnh như băng vang lên, Dạ Xán chỉ thấy cậu nâng một chân lên, dường như một tích tắc tiếp theo là có thể đạp chết cô ta vậy!
“Tiểu Thất! Không phải chị! Là, là anh năm, Dạ Quang! Là nó làm! Vu oan cho anh hai rồi! Là nó!”. Dạ Xán kích động nói.
“Anh năm nói, là chị làm”. Trên đỉnh đầu lại vang lên giọng nói lạnh như băng của Dạ Thất lần nữa.
“Anh ấy lại vu oan cho chị!”. Chị ba khóc lóc nói: “Thằng năm này! Cả nhà nó là xấu nhất, nguy hiểm nhất! Tiểu Thất, là nó hại chết em!”
Dạ Xán kích động nói.
Không biết qua bao lâu, cảm thấy trong phòng không có động tĩnh gì, Dạ Xán mới dám đứng lên, nhìn thấy trong căn phòng tối thui dường như không có bóng ma nữa, cô ta chật vật chạy ra ngoài!
Dạ Xán gõ cửa, người mở cửa là vợ của Dạ Quang.
“Gọi Dạ Quang, lập tức đến thư phòng tầng ba tìm tôi!”. Dạ Xán nói xong rồi nghi thần nghi quỷ là đi đến thư phòng tầng ba.
Chỉ chốc lát sau, Dạ Quang đã tìm đến.
“Thằng năm! Tôi thấy Tiểu Thất rồi! Nó biến thành ma! Nó đến tìm tôi! Nó nói, cậu nói với nó rằng tôi là người hại nó!”. Dạ Xán trừng mắt nhìn Dạ Quang, kích động nói.
“Chị ba, chị có thể bình tĩnh lại một chút không?! Trên đời này làm gì có ma, là do chị làm chuyện sai lầm nên chột dạ mà thôi! Là chị giết chết Tiểu Thất, chị chột dạ!”. Dạ Quang nhìn cô ta chằm chằm, lớn tiếng nói.
“Cậu nói cái gì? Tôi giết Tiểu Thất? Dạ Quang! Rõ ràng là chủ ý của cậu, lựu đạn cũng do cậu làm!”. Dạ Xán kích động nói: “Cậu vu oan cho anh hai, bây giờ còn muốn vu oan cho tôi, có phải không?! Chắc chắn là cậu nói với Tiểu Thất rằng tôi hại nó, bảo nó tới trả thù tôi!”.
Dạ Quang cười nhạt: “Chị ba, lưu đạn, là do tự tay chị để lên xe Tiểu Thất! Ngày mai, cảnh sát nhất định sẽ tới đưa chị đi!”
“Dạ Quang! Là cậu bảo tôi làm như vậy! Tên súc sinh này!”. Dạ Xán kích động nói, dương nanh múa vuốt với anh ta.
“Chị ba, chị bình tĩnh lại một chút cho em, nói nhỏ chút, chuyện này mà lộ ra, cả chị và em đều không thoát khỏi liên quan đâu! Nếu như chị thật sự muốn bình an vô sự thì phải nghe theo em! Nhất là Dạ Thị, cái ghế tổng giác đốc này, hẳn là nên để em ngồi!”. Dạ Quang cắn răng nói.
Vừa rồi lúc họp, thấy Dạ Xán ngồi mát ăn bát vàng mà muốn tiếp nhận Dạ Thị, trong lòng anh ta tức giận bao nhiêu khỏi phải nói!
Dạ Xán nhìn Dạ Quang lòng lang dạ thú, cô ta giơ tay cho anh ta một cái tát!
“Dạ Quang, cậu nằm mơ đi!”. Nói xong, cô ta xoay người rời đi.
Dạ Quang bụm mặt, nhìn bóng lưng của cô ta, lạnh lùng cắn răng…
Sáng hôm sau, bảo mẫu quét tước vệ sinh của nhà họ Dạ bỗng hét lên một tiếng chói tai, đánh thức tất cả mọi người đang còn trong giấc mộng!
Dạ Xán chết rồi!
Cô ta treo cổ tự sát trong phòng vệ sinh ở phòng ngủ của mình!
Người nhà họ Dạ nhanh chóng báo cảnh sát.
Chỉ chốc lát sau, cảnh sát và pháp y đã đến hiện trường, tất cả mọi người nhà họ Dạ để tiếp nhận điều tra.
Cảnh sát tìm ra một bức di thư trong phòng của cô ta, nội dung đại khái của bức di thư là, Dạ Thất bị cô ta giết chết, cô ta không chịu nổi sự lên án của lương tâm cho nên đã tự sát.
Trong di thư còn viết Dạ Thất hóa thành hồn ma tìm đến cô ta, cô ta rất sợ, cho nên lấy cái chết để tạ tội.
Pháp y căn cứ vào hướng của dấu vết trên cổ Dạ Xán để phán đoán sơ bộ là cô ta chết vì tự sát, cụ thể là có loại trừ được khả năng bị giết hay không thì còn phải tiến hành thêm một bước kiểm nghiệm mới có thể xác định.
Vợ của Dạ Quang chủ động khai báo, nói tối hôm qua Dạ Xán có tới phòng của bọn họ tìm Dạ Quang.
“Đúng vậy, chị ba tới tìm tôi, chị ấy nói với tôi là nhìn thấy hồn ma của Tiểu Thất, chị ấy rất sợ, tôi hỏi chị ấy vì sao sợ, chị ấy ấp úng không nói gì”. Dạ Quang tỏ vẻ bi thương nói: “Sau đó, chị ấy về phòng mình, tôi cũng về phòng, không đi ra nữa”.
Vợ của Dạ Quang cũng chứng minh điểm này.
…
Hai ngày trôi qua, pháp y phát hiện ra dấu vết của dây trên cánh tay của Dạ Xán, sau khi nghiệm chứng thì nhận thấy, Dạ Xán bị người ta trói lại khi còn sống, sau khi treo cổ lên thì mới tháo sợi dây ra.
Cho nên, Dạ Xán chết vì bị giết!
Nhưng hung thủ không để lại bất cứ dấu vết nào!
Người nhà họ Dạ đều có chứng cứ vắng mặt.
Trong lúc đội cảnh sát hình sự đang hết đường xoay sở thì bọn họ nhận được một cái đĩa CD…