Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1496 - Chương 1496:

Chương 1496:

Tiêu Đề: Lục Bắc Trì! Lẽ nào anh yêu em!?

Lục Bắc Trì nhìn dòng chữ “Đơn xin ly hôn” trên tập tài liệu, sợ đến mức có thể nói là hồn bay phách tán! Anh hoàn toàn không ngờ là cô sẽ chủ động đề cập đến chuyện ly hôn với anh!’

Cô khá lắm!

“Đơn ly hôn” đã gõ xong cả rồi!

Không giống anh, lần nào cũng chỉ gọi điện thoại làm rộn với cô, lừa cô một chút, chứ chưa từng hành động thật sự!

“Cái này do luật sự của em soạn thảo, nhìn quy định chi tiết, nếu có chỗ nào không hài lòng thì có thể sửa chữa! Nhưng mà, sau khi kết hôn, chúng ta không có con cái cũng không có tài sản chung, cũng không cần sửa cái gì đâu”. Người phụ nữ mặc áo lông màu đen, chân váy kẻ sọc và quần tất đen, đứng ở cách đó không xa, nìn người đàn ông toàn mùi rượu đang ngồi trên mép giường với vẻ mặt ngơ ngác, cô thản nhiên nói.

Lục Bắc Trì nhìn Ninh Giai âm không tim không phổi, nghe lời cô nói mới hiểu, cô thật sự nghiêm túc!

Anh chợt đứng lên: “Bà xã, không lầm chứ? Ban sáng chúng ta mới công khai chuyện chúng ta kết hôn bí mật, bây giờ lại muốn ly hôn? Ly hôn với anh rồi cũng không tốt cho em, sau này em lại bị chửi, bị bêu xấu!”

Cái người phụ nữ chết bầm này!

Rốt cuộc là vẫn không có tình cảm đối với anh, nói ly hôn là muốn ly hôn!

Ông nhỏ Lục tan nát cõi lòng thành vụn thủy tinh!

Ninh Giai âm đã sớm đoán ra anh sẽ nói như vậy rồi, cái đồ tiện nhân vừa có bệnh vừa tinh ranh này!

Rõ ràng trong lòng không muốn ly hôn với cô, nhưng mỗi tháng phải ầm ĩ một hai lần! Từ sau khi nhận được điện thoại của Trần Đào và biết được chân tướng, cô lập tức suy nghĩ, có phải trong lòng anh cũng có cô hay không, nên mới cố ý tìm kiếm cảm giác tồn tại bằng cách đòi ly hôn với cô?

“Lục Bắc Trì, chúng ta có thể kết hôn bí mật thì cũng có thể ly hôn bí mật, chỉ cần cái miệng anh không đê tiện mà đi nói cho đám phóng viên biết chúng ta ly hôn thì ai mà biết? Toàn bộ thành phố J, thậm chí là toàn quốc, ngoài anh ra, ai lại dám phanh phui cuộc hôn nhân của chúng ta?!”. Cô ép hỏi từng chút một.

“Ban, ban sáng không phải đã có phóng viên phanh phui chuyện chúng ta kết hôn rồi sao?!”. Lục Bắc Trì vẫn còn giả vờ mà nói.

“Lục Bắc Trì! Anh còn giả vờ à? Trần Đào đã lỡ miệng nói, đám phóng viên kia đều do anh bảo anh ta tìm đến!”. Ninh Giai âm lên giọng phản bác, ngửa mặt lên nhìn anh, đôi mắt đen láy, ánh mắt sáng quắc.

!!!

Cái đồ đồng đội heo Trần Đào này!

Ông nhỏ Lục bị nắm thóp, tức giận đến mức đỏ mặt lên, xoay người lại.

Ninh Giai âm lại cười, nhìn bóng lưng cao lớn của anh, viền mắt hơi nóng lên.

Trước đây, dù thế nào cô cũng không ngờ tới là đời này mình sẽ có cơ hội gả cho anh, trở thành người gần gũi nhất với người đàn ông ngoài tầm với này!

Mặc dù đó là mệnh lệnh của cha mẹ và lời nói của bà mối, nhưng có thể gả cho anh, trong lòng cô thật sự rất vui mừng, chẳng qua người đàn ông vô tình này luôn mồm nói với cô: “Ninh Giai âm, sau này chúng ta cũng chỉ là một cặp bạn giường hợp pháp thôi! Cũng không phải là anh có tình cảm gì với em nên mới cưới em!”

Cô đã từng tổn thương một lần ở thời niên thiếu, nghe lời nói vô tình của anh, cô thề trong lòng, tuyệt đối không được mất mặt trước mặt anh nữa!

Vì vậy, sau khi kết hôn, cô không thể hiện ra bất cứ tình cảm gì đối với anh, quan tâm cũng không.

Chỉ có mấy ngày lễ tết là cô sẽ tỉ mỉ chọn quà cho anh thôi.

Lúc gặp nhau, cái chuyện làm nhiều nhất là làm tình, gần như không có bất cứ trao đổi gì!

Cô cảm thấy như vậy cũng rất tốt, ít nhất…thỉnh thoảng lúc nhớ đến anh, cô sẽ vì cái danh là vợ của Lục Bắc Trì anh mà thấy hơi vui lòng một chút.

Anh chính là người mà lấy năm nay cô luôn nhớ mãi không quên, muốn cai cũng không cai được…

“Lục Bắc Trì! Lẽ nào anh yêu em!? Nếu không thì…rõ ràng không muốn ly hôn với em, anh còn tìm kiếm cảm giác tồn tại bằng cách làm loạn làm gì?”. Nhìn bóng lưng của anh, cô lấy hết dũng khí mà hỏi, khóe miệng nở nụ cười.

Cô muốn dùng “Đơn ly hôn” này để ép anh một phen!

Bình Luận (0)
Comment