Tiêu Đề: Sao con lại làm chuyện này?!
Từ khi Lâm Dương nói, cả người Khương Dao Dao sững ra, cô đưa hai mắt nhìn xung quanh căn phòng, lại không thấy camera giấu ở đâu.
Sắc mặt Khương Dao Dao càng lúc càng trắng ra, trong lòng hoảng hốt, hai tai ù ù.
Người Khương gia cũng chấn kinh, bọn họ cũng không ngờ rằng, ở trong nhà này thế mà có người còn trộm tiền.
Lâm Dương đã cài camera rồi tất nhiên sẽ không nói dối, cho nên bọn họ tin cô quả thật mất tiền.
Hiện tại máy giám sát có thể kết nối với điện thoại, chỉ cần cài đặt ứng dụng camera, là có thể xem ở mọi nơi, cực kỳ thuận tiện.
Lâm Dương lúc đầu nghĩ cài máy giám sát để bắt tên trộm là Khương Dao Dao, lại không ngờ bây giờ lại thành chứng cứ chứng minh cô trong sạch.
“Ông nội, chú, thím còn có cậu mợ! Con vỗn dĩ không có ý chống đối chị Dao Dao, nên mấy năm nay đều nghe theo chị ấy, nhưng mà chị ta càng ngày càng không vừa ý con, bời vì ông nội đối xử tốt với con mà ghen ghét, mà những chuyện này con có thể nhịn. Nhưng con không thể nhịn chính là chị ta lợi dụng con càng ngày càng quá đáng! Vốn dĩ, mấy ngày trước tiền là do chị ta trộm, máy giám sát cũng ghi lại nhưng con vẫn nhịn không nói ra, sợ ảnh hưởng thi cử!” Lâm Dương mở ứng dụng máy giám sát ra, nhìn tất cả mọi người thành khẩn nói.
Nhưng con không ngờ hôm này lại xảy ra chuyện này! Chị ta cho là con hại để chị ta phát huy không tốt, vì đổ oan cho con mà tự mình uống thuốc an thần!” Lâm Dương nói xong thì mở ra cho mọi người xem.
Tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt vào màn hình điện thoại của Lâm Dương.
Chỉ nhìn thấy trên màn hình Khương Dao Dao âm thầm đi vào phòng của Lâm Dương, lấy chìa khóa từ dưới bồn hoa, đi đến học tủ mở ra.
“Khương Dao Dao! Con…” Nhìn thấy cảnh này, bất kể Khương Dao Dao có bị hại hay không ông nội Dương đã tức giận không nói nên lời.
Cái gì gọi là hành vi?!
Trộm!
Sắc mặt Khương Dao Dao trắng bệt, không ngừng lắc đầu.
Ống kính vừa hay quay thằng mặt Khương Dao Dao, thấy rỏ cô ta bỏ hộp thuốc vào trong hộc bàn.
“Dao Dao, con, con…” Dì Uông khó tin nhìn sắc mặt Khương Dao Dao càng ngày càng trắng bệt, vạn vạn không ngờ, bình thương cô gái nhỏ miệng ngọt như thế, mà lại làm chuyện hãm hại người khác, càng đáng sợ hơn là, vì hại Lâm Dương mà còn tự mình uống thuốc an thần.
“Khương Dao DAo! Sao con lại làm ra cái chuyện này?!” Cha Khương hét lên.
“Dương Dương, còn nữa không, nó còn làm chuyện xấu gì nữa không, toàn bộ đem ra đi! Cho nó tự mình xem, con nhỏ xấu xa này!” Ông nối Khương tức giận nói.
Tay của ông cụ vì giận mà run cả lên.
Lâm Dương lấy đoạn Khương Dao Dao trộm tiền mở ra, “Ông nội, lúc trước ông cho con 10 ngàn, con bỏ trong hộc bàn lại mất đi hai ngàn rưỡi, trong lòng còn hoài nghi nên mới lấp camera.”
“Bốp” một tiếng vang lên, mẹ Khương đi lên trước táng cho cô ta một cái.
Một bạt tay này đáng lên Khương Dao Dao ngã xuống đất.
Mẹ Khương không sao mà ngờ con gái mình lại làm ra chuyện như vậy.
Vừa nãy còn cảm thấy bất bình cho cô, kết quả lại bị Lâm Dương đánh thẳng vào mặt.
Bà tức giận đến nói không nên lời!
Lúc trước nhìn con gái khóc thê thảm như thế, còn cho rằng thật sự bị Lâm Dương hại.
Lúc này Khương Dao Dao ngã trên mặt đất nằm đó không nói lời nào.
“May mà Dương Dương lấp camera, nếu không chuyện này nhảy xuống sông hoàng hà cũng rửa không sạch! Khương Dao DAo! Con, con…” Ông nội Khương trầm giọng nói, trừng mắt nhìn đứa cháu mình.