Tiêu Đề: Chị tặng cho cậu vào lễ trưởng thành
Mọi người nhìn lại về phía cửa, khi nhìn thấy người tới, tất cả đều kinh hãi.
Đây không phải Đại thiếu gia Lục gia, Lục Chiến Qua sao?!
Tôn thần này sao lại tới Đồng gia bọn họ?!
Khách ít đến đấy!
Dì Khương Dao Dao cũng nhận ra Lục Tiểu Cổn, đây là người ngậm muỗng vàng sinh ra, ba là sĩ quan, mẹ từ thời thiếu niên đã là doanh nhân, đúng là càng lớn càng đẹp trai, cũng đã trưởng thành thành dáng vẻ người lớn rồi!
Lâm Dương không nghĩ tới anh trực tiếp tìm tới Đồng gia, cô lại sợ tình yêu bị công khai, trong lòng cô có chút khẩn trương.
Nhóm anh chị họ nhìn thấy thế hệ bọn họ, nam nữ đều muốn tiếp cận anh, ai cũng nhiệt tình đứng dậy, chỉ có Khương Dao Dao hơi chột dạ, lén lút đứng ở một bên, không dám tạo cảm giác tồn tại.
Cô ta không nghĩ tới, anh lại trực tiếp tìm tới nhà dì cô ta.
“Lục thiếu, mau mời cậu ấy vào!” Dì Khương Dao Dao bình tĩnh lại, nhiệt tình nói.
“Không được đâu dì, cháu đón một người đi!” Lục Tiểu Cổn lễ phép nói.
Đón người?
“Lục thiếu, cậu tới tìm Dao Dao sao?” Đồng Á tiến lên, hào phóng cười hỏi.
Khương Dao Dao thường xuyên nói ở trước mặt cô ta rằng cô ả và nhóm người Lục Tiểu Cổn có quan hệ đặc biệt gần, Lục Tiểu Cổn lại đến khu nhà này, nói vậy chắc chắn là tới tìm cô ta.
“Không, tôi tới đón Lâm Dương!” Anh trầm giọng nói, ánh mắt cũng dừng ở cô gái cách đó không xa, trên người mặc áo lông màu trắng, phía dưới mặc váy jean.
Tìm Lâm Dương?!
Mọi người giật mình, Khương Dao Dao chua giống như ăn hết một quả chanh, chua muốn chết!
Dì Khương Dao Dao phục hồi tinh thần lại, chị họ cô ta cũng hoàn hồn, mới nhận ra được đàn anh, đàn chị Lâm Dương vừa mới nói là đám người Lục Tiểu Cổn!
“Dì, chị họ, anh họ, đêm nay cháu muốn tham gia tiệc sinh nhật của anh em học trưởng Lục, đã đến nhà mình rồi, cháu theo chân bọn họ chơi, mọi người có thể yên tâm chưa ạ?” Lâm Dương xoay người nhìn bọn họ, cười hỏi.
“Yên tâm! Đương nhiên là yên tâm! Hai người đều ở một khu, có gì không yên lòng! Hơn nữa, Lục thiếu còn là người nổi tiếng ở trụ sở quân sự nữa đấy!” Dì Khương Dao Dao vội vàng nói.
Nhưng tiểu nha đầu Lâm Dương sao lại quen Lục thiếu thế?
Lâm Dương cười, cầm lấy ba lô của cô, đi về phía Lục Tiểu Cổn đứng ở cửa.
“Lục thiếu, không tiến vào uống cốc nước rồi đi à?” Dì Khương Dao Dao khách sáo nói.
“Không được, dì ơi!” Lục Tiểu Cổn nói, lấy ba lô trong tay Lâm Dương, giúp cô cầm, sau đó nhìn về phía người trong biệt thự, lễ phép chào hỏi, Lâm Dương cũng chào hỏi, hai người cùng nhau đi mất.
Người nhà Đồng gia lập tức đi ra, nhiệt tình tiễn bọn họ đến sân biệt thự.
“Dao Dao, không phải em đã từng nói rất quen với Lục thiếu sao? Tại sao em không tham gia tiệc sinh nhật của anh em anh ấy? Anh ấy và Dương Dương có quan hệ gì?” Đồng Á trở lại trong phòng, hỏi với Khương Dao Dao mãi không đi ra ngoài.
Cho dù sợ chết Lục Tiểu Cổn, nhưng Khương Dao Dao vẫn không sửa lại tật xấu nói dối, “Dương Dương biết dỗ người…… Trong khoảng thời gian này em bận học, theo chân bọn họ được mới lạ!”
Mặc cho là ai, cũng nghe ra ý “biết dỗ người” là “biết thông đồng”.
“Bọn họ sao có quan hệ gì được, là Dương Dương ngốc, không nghe em khuyên, về sau chỉ sợ nó sẽ bị hại, đúng là thiếu hiểu biết mà.” Khương Dao Dao lại nói, ý ngoài lời của cô ta là Lục Tiểu Cổn đang đùa bỡn Lâm Dương!
“Chị thấy không chắc, con người Lục Chiến Qua không phải tra nam!” Đồng Á nói.
“Vậy Lục gia cũng không thể lấy loại người như Dương Dương không có gia thế bối cảnh, còn là bé gái mồ côi được!” Khương Dao Dao phản bác.
“Dao Dao! Lời này cháu chỉ nói ở trong nhà dì thôi, đừng nói ở trước mặt ông, chọc giận ông đấy! Bọn họ đến tột cùng là quan hệ gì, chúng ta cũng không quản được! Tên bạo chúa Lục gia hung dữ lắm, dì không dám đắc tội!” Dì Khương Dao Dao vội vàng nói.
“Sao lại đến Đồng gia tìm em? Về rồi không biết trong khu nhà lùm xùm truyền đi thế nào nữa……” Ghế sau xe hơi, Lâm Dương nhỏ giọng nói.
“Truyền đi thì thế nào?!” Cổn gia trầm mặt nói, ánh mắt khóa vào người bên cạnh, mái tóc dài của cô không thẳng, thậm chí còn hơi tán loạn, trông cô như tiên nữ, “Trực tiếp công khai là được! Đỡ phải chiêu hoa đào cho anh!”
Nửa năm nay, Cổn gia đã hái hoa đào mềm cả tay.
Cô càng ngày càng đẹp, cũng càng ngày càng loá mắt, lâu lâu lại có chàng trai bày tỏ với cô, hơn nữa cơ bản đều là người ngoài trường, không biết quan hệ của cô với anh.
Bàn tay anh nhẹ nhàng vén mái tóc dài của cô, lộ ra lỗ tai tinh xảo trắng nõn lại đáng yêu của cô, ngón tay thô ráp xoa thùy tai tròn trịa của cô nghịch ngợm.
Động tác nhỏ này của anh đã thành thói quen.
Chủ yếu là bây giờ anh không thể xoa nghịch chỗ khác của cô, chỗ dưới cổ cô đều là cấm địa!
“Đừng mà, còn chưa thành niên đâu!” Lâm Dương vội vàng nói.
Cổn gia: “……”
“Đừng nghịch, khó chịu……” Cô có ý để thùy tai mình né tránh ngón tay anh chà đạp, kháng nghị nói.
“Sao lại khó chịu?” Anh ghé sát vào cô, dán ở bên tai cô hỏi.
“Người em cứ run rẩy ấy……” Cô ngập ngừng nói.
Đối với cô, đây là câu miêu tả rất chân thật rất thuần khiết, tuyệt đối không hề có ý bậy bạ.
!!!
Anh cắn chặt răng, câu miêu tả này khiến anh huyết khí cuồn cuộn, sôi trào!
Ngay sau đó, anh dịch ra, trốn cô rất xa.
“Em còn chưa chuẩn bị quà cho Diệp Nhất Mộc đâu!” Lâm Dương có chút sốt ruột nói, hai mắt chần chừ nhìn bên ngoài.
“Chuẩn bị cho cậu ta cái mông ấy!” Cổn gia thô lỗ nói.
Lâm Dương: “……”
——
Lễ trưởng thành của Đại thiếu gia Diệp 18 tuổi, buổi tối sinh nhật đều là đám con cháu bọn họ làm ầm ĩ, không mời người lớn nào cả.
Cả tòa biệt thự cãi cọ ồn ào.
“Tới đây tới đây, đại thọ tinh thu quà! Tôi nói mát lòng trước, chưa chuẩn bị quà cho tôi, tất cả đều là tình anh em plastic, phải bị trừng phạt!” Đại thiếu gia Diệp mặc áo bành tô, vô cùng cợt nhả cầm microphone trong tay nói.
Ngồi sô pha, Lâm Dương đang ăn đồ ngọt vừa nghe đến quà, cô vội nhìn về phía Cổn gia bên cạnh cô vô cùng bình thản, anh quay đầu cho cô một ánh mắt trấn an.
Chỉ thấy Đại thiếu gia Diệp đi tới, nhận từng món quà.
Trong sân, đám Trình Đồng đã chuẩn bị quà, có người lấy thẳng bao lì xì, có người chuyển thẳng cho anh ta qua di động!
Lúc này, Đại thiếu gia Diệp đi tới trước mặt Lục Chiến Vũ, bạn học Thái Dư Bạch mặc đồ đen nóng bỏng.
“Đại gia à! Sinh nhật người anh em của anh, hai người còn chơi, trong mắt còn có đại thọ tinh tôi đây không!” Đại thiếu gia Diệp tức giận nói.
Di động Lục Tiểu Vũ truyền đến tiếng “Quân địch còn ba giây tới hiện trường!”.
“Cậu làm ầm đủ rồi đấy, còn đang chờ cậu mở màn! Đệt!” Lục Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, đôi tay nắm chặt di động, ngón cái nhấn nhấn.
Tiểu Mộc Đầu: “Quà! Đâu!”
Lục Tiểu Vũ để riêng ra một bàn tay, lấy từ trong túi sau quần jean ra một cái hộp, ném vào trong ngực anh ta!
“Chị tặng quà cho cậu vào lễ trưởng thành! Okamoto 001 (*)! Chúc cậu đêm nay thành công!” Lục Tiểu Vũ vừa chơi game hăng say, vừa lớn tiếng nói.
Sau đó, bạn học Thái Dư Bạch bên cạnh cô chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía cô……
“Anh Lục, Okamoto 001 là cái gì ạ?” Lâm Dương nhìn Cổn gia, tò mò hỏi.
(*) Bao cao su xuất sứ Nhật, mỏng nhất thế giới với độ dày chân thực chỉ 0.01mm, trải nghiệm đủ mọi cung bậc cảm xúc thăng hoa.