Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1619 - Chương 1619:

Chương 1619:

Màn đêm buông xuống, nhưng hai bên đường vẫn được chiếu đèn mà sáng rực, sáng đến xuyên qua rừng trúc, cũng chiếu sáng lên gương mặt của hai người,

Diệp Nhất Mộc cúi đầu nhìn xuống Trần Tiểu Quả bị nói đến á khẩu không đáp lại được, vừa bực mình mà vừa buồn cười, một bàn tay đưa lên búng vào trán cô, “Trần Tiểu Quả! Cô nhóc thúi nhà em! Em mới lớn được bao nhiêu, hiểu được cái gì là thích sao!”

Trông cứ như anh trai phát hiện ra em gái yêu sớm, cậu cả Diệp cất tiếng mà dạy dỗ Trần Tiểu Quả.

Trái tim của Trần Tiểu Quả vốn còn treo lửng lơ, nhìn thấy biểu cảm buồn bực của cậu, trái tim lại rơi xuống vực sâu một lần nữa.

Biết được cô thích cậu, vậy mà cậu lại không vui, mà còn dạy dỗ cô!

Cho nên, cậu căn bản là không có ý gì với cô cả!

“Tiểu Quả Tử, em làm như vậy là không đúng, có hiểu chưa?! Em nói em xem, còn nhỏ như vậy, không lo học tập đi còn mơ mộng cái gì chứ? Anh là anh của em, sao em có thể nói thích anh được chứ?! Hơn nữa, anh vẫn luôn thương em như em gái ruột mà thôi! Chúng ta không thể nào ở bên nhau, em có hiểu không?! Chúng ta ở bên nhau, vậy thì có khác gì loạn luân đâu?!” Cậu cả Diệp tận tình khuyên nhủ cô.

Đến nước này, trái tim thiếu nữ màu hồng phấn của Trần Tiểu Quả, đã vỡ nát tan tành từ thuở nào!

Cô đột nhiên lùi về phía sau, đẩy cậu ra.

“Diệp Nhất Mộc! Anh nghĩ anh là nhân dân tệ hay sao? Ai gặp cũng thích! Em nói em thích anh khi nào?! Đều là do anh tự mình đa tình!” Cô lớn tiếng phản bác lại, cũng không giẫm nát lòng tự tôn quý giá của mình!

Đương nhiên là cậu cả Diệp cũng biết là cô đang giấu diếm đi!

“Anh yên tâm, sau em sẽ không rảnh rỗi đi lo chuyện của anh nữa! Còn nữa, anh đừng coi em như em gái, em không thèm có người anh trai giống như anh!” Cô nói xong, lập tức xoay người chạy đi.

Cậu cả Diệp nghiến răng, nhìn theo bóng cô chạy đi, trong ngực tức nghẹn!

Cô nhóc này, sao có thể thích cậu được?!

Cô mới lớn chừng nào mà biết được thích hay không thích chứ?!

Cậu móc gói thuốc lá từ trong túi ra, rút một cây ra, châm lửa, buồn bực mà rít một hơi.

Hút xong một điếu, vốn dĩ là định quay về, rồi lại không yên tâm, tìm sang nhà cô, cậu đến để xác định cô có an toàn về đến nhà không.

Người mở cửa là Đại Ngốc, nhìn thấy anh ta ở nhà, cậu cả Diệp liền sợ hãi đến mức sau lưng đổ mồ hôi lạnh, sợ mình sẽ bị đánh!

Đồng chí Trần Nhị Đản vô cùng thương con gái, là kiểu nâng niu trong lòng bàn tay sợ con ngã, ngậm trong miệng còn sợ tan mất!

“Tiểu Mộc Đầu đến đó sao! Mau vào ăn cơm đi?” Chú Đại Ngốc nhiệt tình mà nói.

Sau khi Diệp Nhất Mộc vào nhà, cậu thấy Trần Tiểu Quả cùng cô Chu đã ngồi xuống ăn cơm, nhìn thấy cậu tới, cô Chu liền đứng dậy, nhưng Trần Tiểu Quả vẫn ngồi đó, dáng vẻ như rất đói bụng, chỉ mãi ăn, không thèm để ý đến cậu.

“Tiểu Quả, đi lấy cho anh Đầu Gỗ con đôi đũa đi!” Cô Chu nói.

“Anh ấy không có tay hay không có chân? Sao con phải hầu hạ anh ấy chứ?!” Trần Tiểu Quả trông như không có gì mà nói, nói xong lại tiếp tục ăn cơm.

“Diệp Nhất Mộc, có phải con lại bắt nạt Tiểu Quả nhà cô không?!” Cô Chú phát hiện ra Trần Tiểu Quả có gì đó không đúng lắm, lập tức không chút khách sáo mà nói của Tiểu Mộc Đầu.

Cái tên nhóc thúi này, từ nhỏ đến lớn, không ít lần đã chọc cho Trần Tiểu Quả phát khóc.

“Cô Chu, con, con, nào dám chứ?!” Diệp Nhất Mộc vội vàng đáp lại.

Nếu như cậu nói cho cô Chu biết, rằng Trần Tiểu Quả yêu thầm cậu, vậy thì không phải Tiểu Quả Tử sẽ bị đánh chết sao?!

Đến khi Đại Ngốc cầm đôi đũa đi ra, Tiểu Mộc Đầu đã bị dọa chạy mất, cậu nào còn tâm trạng ăn cơm ở Trần gia được nữa?!

“Tiểu Quả, sau này con tránh xa Tiểu Mộc Đầu một chút, tên nhóc này, gian trá lắm!” Chu Mạt cũng là lo lắng, bình thường Trần Tiểu Quả hay quấn lấy với Diệp Nhất Mộc, rồi lại lâu ngày sinh tình, nên mới đánh tiếng trước với con gái.

Tên nhóc con đó khôn lắm, vẻ ngoài điển trai không nói, còn rất biết cách dỗ cho con gái vui!

“Mẹ, mắt nhìn của con gái mẹ giống mẹ, sau này có được được người chồng như ý, thì cũng là kiểu người thật thà như cha con!” Trần Tiểu Quả đáp lại, thái độ kiên quyết lạ thường!

Chu Mạt: “.......” Mắt nhìn của con ngàn vạn lần cũng đừng giống mẹ đó, năm đó đối tượng vừa gặp đã yêu của mẹ con chính là một tên cặn bã!

Bình Luận (0)
Comment