Tiêu Đề: Trừng nữa là anh hôn em đấy, có tin không?
Anh nặng nề mút một cái rồi lập tức buông cô ra, ánh mắt như thiêu đốt khóa chặt bờ vai trắng trơn của cô, miễn cưỡng kéo cổ áo sơ mi lên, yết hầu khô khốc nuốt xuống.
Lục Tiểu Vũ lập tức quay người đi đến bên giường cầm điện thoại lên.
Lúc Trần Tiểu Quả đi vào, hai người họ đang chơi trò chơi!
"Tiểu Quả, em và cậu Tả Nguyên kia rốt cuộc có quan hệ gì thế?" Lục Tiểu Vũ tức giận hỏi.
"Chị Vũ, em và anh ấy là bạn xương rồng thôi! Không có gì, chị đừng nghe Diệp Nhất Mộc nói bậy!" Trần Tiểu Quả uống nước thành thật giải thích.
"Bạn xương rồng?"
"Quen biết trong giới!"
Lục Tiểu Vũ: "..." Chỉ là một người bạn có cùng sở thích bình thường, xem tên ngốc Diệp Nhất Mộc hoảng ikiaf!
Tiểu Bạch Thái đang nằm bên cạnh cô chơi ngồi dậy, "Chúng ta đi mua chút đồ ăn vặt mai ăn trên đường đi nhé?"
Lục Tiểu Vũ đồng ý rồi nói vớ Trần Tiểu Quả vài ba câu, ngày mai họ muốn đi hồ Lô Cô chơi.
Mục đích lần này của Trần Tiểu Quả và Tả Nguyên là đi xem nhà kính trồng xương rồng, không muốn đi cùng.
Trong siêu thị, Thái Dư Bạch đẩy xe đẩy, Lục Tiểu Vũ chọn đồ ăn vặt trên giá. Đôi trai gái mặc đồ đôi, cùng đội mũ đen, ngay cả quần jeans, giày Cavans đều giống nhau.
Đây đều là Lục Tiểu Vũ mua.
Cô chưa từng nói yêu anh nhưng sẽ dùng hành động thực tế để thể hiện!
Tiểu Bạch Thái cao to hơn cô nhiều, một tay đẩy xe đẩy, tay phải ôm eo cô, hai người cùng đẩy xe tới quầy thu ngân.
Mặc dù đây là siêu thị to nhất trên đường, nhưng không thể so với siêu thị cái gì cũng có trong thành phố lớn.
Lục Tiểu Vũ đi tới cái giá bên cạnh quầy thu ngân, nhìn mấy cái hộp trên đó, cau mày nói: "Ngay cả Durex cũng không có, làm cc gì..." Nhưng đây chính là ý cô muốn!
Lần đầu tiên bị anh giày vò rất thảm, cô không có hứng thú với XO nên mới trốn đi!
Thái Dư Bạch: "..." Anh còn tưởng rằng cô muốn lấy kẹo cao su!
"Thấp kém, chắc chắn đâm là rách, vẫn nên không dùng gì. Gần đây đúng lúc là kỳ nguy hiểm, anh Tiểu Thái, ngài vẫn nhịn chút đi!" Cô quay lại trước mặt anh, không coi ai ra gì mà vòng tay qua eo anh, cười nói với anh.
Dưới vành mũ, anh chàng đẹp trai nhếch môi, khóe miệng gợi lên má lúm đồng tiền, khuôn mặt tuấn tú nghiêng qua nói bên tai cô: "Tư lệnh, tiểu nhân anh đã chuẩn bị trước rồi, cất mười hộp trong vali đấy!"
Lục Tiểu Vũ: "..." Mười hộp? ! Sao anh không lên thiên đường đi?!
Cô đẩy mạnh khuỷu tay về phía sau, Tiểu Bạch Thái đau đến nghiến răng, sức lực của cô lớn hơn trước nhiều!
"Chẳng lẽ em không muốn sao?" Anh đuổi kịp cô, vô lại nói bên tai cô.
Cô trợn mắt nhìn anh, không nói gì.
Cô muốn? Trừ khi cô có máu M!
Trời vẫn chưa sáng hoàn toàn, Trần Tiểu Quả ngủ không được dậy tưới các loại cỏ và cây xanh trong sân.
Không giống Bắc Kinh bảy ngày thì mười ngày là sương mù, hơn nữa lạnh muốn chết. Nơi này không có chút sương mù nào, ngoại trừ nhiệt độ xuống 0 độ vào buổi sáng và buổi tối, ban ngày giống như vào mùa xuân...
Cho dù đến đâu đều có thể thấy các loại hoa cỏ, cây cối, đúng là thiên đường!
Trong sân, một chiếc cọc gỗ được khoét rỗng và trồng những cây xương rồng, tuy đều là loại thông thường nhưng lại được trồng rất nghệ thuật, giống như bồn cây cảnh, đất là đất bùn bình thường điểm thêm đá ngọc trai nhưng trạng thái đều tuyệt vời.
Khi trời sắp sáng, cậu trai phá gia chi tử họ Tả dậy, thấy Trần Tiểu Quả ở tầng hai chưa có động tĩnh gì, bảo Tả Nguyên nhanh thu dọn đồ đạc và đến chỗ bạn mình.
Chưa đầy mười phút, hai người đã ra khỏi khách sạn.
Diệp Nhất Mộc ngủ đến khi mặt trời lên cao, sau khi dậy phát hiện Trần Tiểu Quả và Tả Nguyên đã chuồn mất!
Còn Tiểu Bạch Thái và Lục Tiểu Vũ vừa chuẩn bị xong sắp lên đường, chỉ còn mình anh cầm điện thoại không ngừng oanh tạc wechat của Trần Tiểu Quả, bảo cô gửi định vị qua!
Gửi vị trí qua là không thể nào, lúc đó Trần Tiểu Quả và Tả Nguyên đã tới nơi muốn đến.
Bạn của Tả Nguyên là một phụ nữ trẻ đẹp, một phu nhân đến từ thành phố J, nhà kính đã có quy mô.
Thấy Diệp Nhất Mộc gửi tin nhắn giọng nói không ngừng trong wechat, cô không nghe một tin, chụp rất nhiều ảnh đăng lên vòng bạn bè. Cô cố ý chọc giận anh!
Lúc Trần Tiểu Quả nghĩ anh sẽ không tìm được họ thì ngoài cửa nhà kính có tiếng cho ngao Tây Tạng đang sủa không ngừng.
Rốt cuộc anh tìm đến đây bằng cách nào vậy?!
Xa xa thấy cậu cả Diệp đôi mũ lưới trai đứng ở cửa, đang "Giao lưu" nhắc nhở với hai con chó ngao Tây Tạng hung hãn có bộ lông dài không nhìn rõ mặt!
Chó ngao Tây Tạng được vinh dự là loại chó trung thành nhất, không có mệnh lệnh của chủ thì người ngoài "Giao lưu" đều không làm được gì, cũng may chúng đã bị xích lại rồi, nếu không Diệp Nhất Mộc đã bị chúng nhào lên từ lâu rồi!
"Chị Độc, em không biết anh ta, đừng để anh ta vào!" Thấy nữ đại gia Độc Độc định đi mở cửa, Trần Tiểu Quả cất giọng.
Bà cô nhỏ này!
Cậu cả Diệp nghe rõ lời Trần Tiểu Quả nói.
"Tiểu Quả, em và cậu cả Diệp có quan hệ thế nào? Chị Độc không dám không mở cửa, việc kinh doanh của nhà chị ở thành phố J đều dựa vào mẹ cậu ấy đấy." Độc Độc nhỏ giọng nói với Trần Tiểu Quả, sau đó bước nhanh ra mở cửa.
Trần Tiểu Quả: "..."
"Cậu cả Diệp! Cậu mau vào đi!" Sau khi Độc Độc mở cửa, nhiệt tình nói.
Diệp Nhất Mộc hoàn toàn không biết người phụ nữ trước mặt này, lễ phép nói cảm ơn rồi đi về phía Trần Tiểu Quả, Trần Tiểu Quả vội vàng chạy tới bên cạnh Tả Nguyên.
Nhìn cô nhóc chạy thẳng về phía Tả Nguyên để tránh, trong lòng Diệp Nhất Mộc giận không chịu nổi!
Trần Tiểu Quả đã trở nên thân thiết với những người đàn ông khác ngoài anh từ khi nào? ! Thêm nữa, cô mới 16 tuổi!
Anh không vội dạy dỗ cô ngay, mà dáng vẻ nịnh nọt nói: "Quả, nơi này có nhiều xương rồng, nếu em thích cứ lấy đi anh cho em! Em muốn cả nhà kính lớn anh đều đưa cho em!"
Trần Tiểu Quả đi đến trước mặt anh, nhón chân ghé vào tai anh, "Tôi chỉ thích tinh phẩm bên trong nhà kính của Tả Nguyên thôi!"
Cậu cả Diệp: "..." Nhóc con! Biết rõ anh không mua được mà cứ nói vậy, cô đang cố ý chọc giận anh mà!
Trần Tiểu Quả bị cậu cả Diệp thô lỗ kéo lên xe anh, anh vừa ngồi vào ghế lái, Trần Tiểu Quả mở cửa xe muốn xuống, bị anh nhanh tay lẹ mắt kéo lại.
Anh là một ứng cử viên cho lực lượng đặc biệt, một khi ra tay hung ác thì một cô gái yếu như Trần Tiểu Quả có thể cản được. Cô bị anh ép ngồi xuống ghế cạnh ghế lái, kéo dây an toàn qua trói chặt cô lại!
"Nhóc con! Anh thực sự không dạy em không được mà!" Cậu cả Diệp trừng mắt nghiến răng nói với "Thiếu nữ nổi loạn" ngồi cạnh.
Trần Tiểu Quả quay đầu nhìn anh, đôi mắt đẹp trừng rất lớn!
"Lại trừng, anh hôn em đấy có tin không?" Anh lái xe nhìn cô một cái, nói uy hiếp.
Nhắc đến "Hôn", Trần Tiểu Quả nhớ tới nụ hôn mơ hồ nửa năm trước, trong lòng cảm thấy ấm ức khó chịu, càng tức anh, kìm nén không nói một chữ.
"Tên Tả Nguyên này có gì tốt? Em thích anh ta cái gì? Chơi bời lêu lổng, phá gia chi tử, vô dụng! Trần Tiểu Quả, ánh mắt của em kém vậy sao?!" Anh cũng không quên người trước kia cô thích chính là anh đấy!