Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1709 - Chương 1709:

Chương 1709:

Tên thổ phỉ bị điên họ Diệp kia trực tiếp khiêng cô đi tới phòng của cô cùng Lâm Dương, xuống khỏi người cậu, Trần Tiểu Quả liền thượng cẳng tay hạ cẳng chân với cậu!

Nhưng mà, màn khoa tay múa chân của cô lên người cậu cả Diệp, cứ như đang đánh vào tường đồng vách sắt, làm cô đau đến nhíu mày lại.

Cậu cả Diệp đưa tay lên xoa mặt cô, “Cơ bắp của anh em còn cứng hơn nắm tay của em nhiều!” Da của Tiểu Quả tử cũng mịn thật đó……….

Trần Tiểu Quả trừng mắt mà xem thường cậu!

“Anh có thể cút đi được rồi, em muốn nghỉ ngơi!” Cô không chút khách sáo mà nói.

Cậu cả Diệp liền trèo lên giường nằm chung với cô, “Phòng của anh bị hai vợ chồng kia chiếm mất rồi, cũng không dám đi làm bóng đèn! Tiểu Quả Tử, em ó mang bài tập không? Đưa đây anh giúp em làm bài!”

Cậu kích động ngồi dậy, hưng phấn mà nói.

“Em đã làm xong bài tập từ lâu rồi!” Trần Tiểu Quả nhún vai nói, điện thoại vang lên tiếng gọi video từ Wechat, cô liền đưa tay vuốt mở.

Cậu cả Diệp liền tỏ vẻ không vui.

Trần Tiểu Quả còn tưởng là cô Chu gọi tới, kết quả, lại là lớp lớp trưởng của cô, Phùng Thầm!

Thân là lớp phó đời sống, cô cứ nghĩ lớp trường tìm cô có thể là có chuyện gì đó quan trọng.

Nhấn mở video ra, lớp trưởng kiêm hotboy của trường Phùng Trầm liền xuất hiện trên màn hình, “Lớp trưởng, cậu tìm mình là có chuyện gì sao?”

“Không có chuyện thì không thể tìm cậu sao?” Phùng Thầm cười nhạt hỏi lại.

“Mình không có ý đó!” Cô vội vàng nở nụ cười làm lành, “Chúc lớp trưởng ngài năm mới vui vẻ! Cái đó, cung hỷ phát tài!”

Cậu cả Diệp mới vừa ngã xuống, nghe thấy tiếng con trai, lại đột nhiên bật dậy, nhìn theo con nhóc ngồi trên ghế dựa, cầm lấy điện thoại cười khanh khách!

“Chừng nào thì cậu về?” Phùng Thầm hỏi,

“Tầm hai ba ngày nữa, lớp trưởng, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

“Ba ngày đầu năm mình có đến tiểu khu nhà cậu tìm cậu, mới biết được cậu đã đi chơi. Hôm lễ Tình Nhân đó, là về rồi đúng không?”

Lễ Tình Nhân?!

Cậu cả Diệp đứng lên, đi đến chỗ Trần Tiểu Quả.

Lúc này, Trần Tiểu Quả cũng ngây người ra, lớp trưởng hỏi hôm lễ Tình Nhân cô đã về chưa là có ý gì?

Lễ Tình Nhân, hình như là mùng mười, mà hôm nay đã là mùng bảy rồi!

“Cũng, cũng cỡ đó…….” Trần Tiểu Quả ngập ngừng đá lại, cũng không nhìn thấy họ Diệp nào đó đã đến bên cạnh cô.

“Được! Mình sẽ đặt nhà hàng trước!” Lớp trưởng Phùng nghiêm túc mà nói.

Đến nước này, điện thoại trong tay Trần Tiểu Quả đã bị cậu cả Diệp giành đi mất, “Tên nhóc con, cậu muốn làm gì đó?!”

Lễ Tình Nhân, đặt nhà hàng!

Quỷ cmn cũng biết là muốn làm gì!

Trần Tiểu Quả cũng không giành lại điện thoại, vì cô vẫn còn đang kinh ngạc!

Lớp trưởng có ý với cô từ lúc nào chứ?!

“Anh là ai vậy?” Lớp trưởng Phùng khó hiểu mà hỏi.

“Tôi là cmn…….”

“Lớp trưởng! Anh ấy là anh họ của mình!” Trần Tiểu Quả vội vàng đáp lại.

Cô không muốn lớp trưởng hiểu lầm rằng cô cùng Diệp Nhất Mộc ở chung trong một phòng khách sạn, tránh những lời đồn đại khó nghe.

Cô vẫn còn là một học sinh cấp ba đó.

Cậu cả Diệp quay đầu nhìn sang Trần Tiểu Quả, tức giận đến nghiến răng, con nhóc này nói cậu là anh họ của cô là có ý gì?

Con nhóc này!

Nghiệp đào hoa hết cành này đến cành khác!

“Chào anh họ! Em là lớp trưởng của Trần Quả, Phùng Thầm!” Lớp trưởng phùng vô cùng lễ phép mà chào hỏi anh họ Diệp.

“Ai là cmn anh họ của em chứ?! Tên nhóc kia, cậu còn có mặt mũi nói mình là lớp trưởng sao, không lo học hành đàng hoàng, lại còn dụ dỗ bạn học nữ cùng lớp, giáo viên chủ nhiệm lớp cậu có biết chuyện này không?! Không muốn sống nữa đúng không?!” Cậu cả Diệp nhìn vào màn hình, vô cùng hung dữ mà nói.

Phùng Thầm bị mắng đến ngây người.

“Anh à, anh nói gì mà dụ dỗ khó nghe vậy! Em chỉ là hẹn Trần Quả đi ăn một bữa thôi mà…….” Phùng Thầm đáp lại.

“Ai là cmn anh của cậu?! Tôi cũng không phải là anh em của em ấy!” Cậu cả Diệp lạnh lùng mà nói, “Lễ Tình Nhân mà hẹn đi ăn, không phải là dụ dỗ thì là gì?!”

Phùng Thầm nhìn dáng vẻ như muốn gi*t mình trên màn hình điện thoại của cậu cả Diệp, nghe cậu nói như vậy, trong giây lát liền hiểu ra mọi chuyện.

“Hoá ra anh cũng là một trong những người theo đuổi Trần Quả………Tôi nói mà!” Lớp trưởng Phùng nói tiếp.

“Ai cmn đúng! Tôi chính là bạn trai của em ấy! Sau này bớt dụ dỗ bạn gái tôi đi! Nếu không, tôi bằm cậu ra!” Cậu cả Diệp vừa định phản bác lại, nhưng nhận ra điều gì đó, quả quyết mà nói dối, bóp chết nhành hoa đào này khi mới chỉ chỉ nảy mầm!

“Diệp Nhất Mộc, ai là anh………” Trần Tiểu Quả tức giận mà nói, chỉ nhìn thấy cậu vứt điện thoại lên giường, hai tay chống nạnh lên, nghiêm túc trừng mắt với cô!

Bình Luận (0)
Comment