Tiêu Đề: Tôi đánh chết cậu cái thằng súc sinh này!
Trên hành lang vốn dĩ yên tĩnh, vì giãy dụa mà Trần Tiểu Quả bị cậu cả Diệp đè vào tường, cậu đang định hưởng thụ hương hoa một tí, kết quả…
Cửa nhà cô, đột nhiên bị đẩy ra!
Chuyện này có thể nói là tương đối đáng sợ!
“Con thỏ chết bầm nhà ai…”. Trước cánh cửa trống không, đồng chí Đại Ngốc quanh năm tham gia quân ngũ với dáng người cường tráng, đang trơn mồm mắng thì bỗng, anh thấy cậu nam sinh trông “hình người dạ chó” đang đè con gái anh vào tường lại chính là Diệp Nhất Mộc, anh đờ đẫn cả người!
!!!
Sao lại là thằng nhóc vô liêm sỉ này?!
Cô giáo Chu cũng ra cùng, đến cửa, thấy Trần Đại Ngốc đứng ở cửa không nhúc nhích, cô bị chắn không ra ngoài được, rướn cổ lên nhìn ra ngoài, vừa nhìn một cái, cô cũng đờ đẫn cả người!
Đêm nay Trần Tiểu Quả thế mà lại ra ngoài với cậu ta!
Thằng nhóc khốn kiếp này bây giờ lại còn đè Trần Tiểu Quả lên tường là chuyện gì đây?!
Trần Tiểu Quả dựa lưng vào tường, còn bị Diệp Nhất Mộc giam giữ giữa lồng ngực cậu và bức tường, đã sớm sợ hãi đến mức hồn bay phách tán, ngây ngốc nhìn cha mẹ đứng ở cửa!
Trên hành lang vắng vẻ không một tiếng động, bốn người, tất cả đều sửng sốt.
Không biết qua bao lâu, chỉ nghe đồng chí Đại Ngốc rít lên một tiếng: “Diệp Nhất Mộc! Cậu đang làm gì thế?!”
Trần Tiểu Quả hoàn hồn lại bởi tiếng gào của anh, vội vàng đẩy cậu ra, chạy về phía cha mẹ mình.
“Cha, mẹ! Hai người đừng hiểu lầm, vừa rồi anh Mộc Đầu chỉ giỡn với con thôi!”. Trần Tiểu Quả vội vàng nói láo, may mà ngày hôm nay cô đeo balo, chậu hoa đã được cô đặt vào trong balo rồi.
Giỡn?
Đã không còn là con nít mấy tuổi nữa rồi, Trần Tiểu Quả nhà anh đã là một bông hoa thiếu nữ rồi, thằng nhóc vô liêm sỉ Diệp Nhất Mộc này cũng là người trưởng thành rồi, mà có thể đùa giỡn như thế sao?!
Giỡn ra sự cố thì phải làm sao?!
Có hiểu cái gì gọi là đúng mực không?!
Lần này, hai vợ chồng nhà họ Trần đều tức giận với cậu cả Diệp!
Đồng chí Trần Đại Ngốc giơ nắm đấm lên bước tới!
“Đùa giỡn cái gì chứ?! Chú, cô giáo Chu! Con nghiêm túc với Tiểu Quả Tử, bây giờ cô ấy là bạn gái nhỏ của con!”. Cậu cả Diệp đứng thẳng người, nhìn bọn họ, hùng hồn nói.
Lúc trước cậu sợ bị bọn họ phát hiện, nhưng mà nghe Trần Tiểu Quả phủ nhận quan hệ giữa bọn họ, sao cậu lại khó chịu như vậy?!
Cậu cả Diệp mặc áo khoác, thân hình cao lớn đồ sộ, vẻ mặt kiên định.
Đồng chí Trần Đại Ngốc giậm chân vì lời nói của cậu, kinh ngạc nhìn Diệp Nhất Mộc cao hơn mình một cái đầu: “Cậu nói gì?”.
Anh còn tưởng mình nghe lầm!
Trần Tiểu Quả cũng đã sửng sốt từ sớm, sau khi hoàn hồn lại, cô lập tức bước tới muốn phản bác!
Cậu muốn chết sao?! Hay là muốn hại cô chết?!
“Chú! Con nói, Trần Tiểu Quả là bạn gái của con, chúng con hẹn hò rồi, con nghiêm túc với em ấy! Chú yên tâm…”. Cậu cả Diệp thành khẩn nói, đồng chí Trần Đại Ngốc bước tới một bước dài, lập tức tóm lấy cổ áo cậu!
Người đàn ông cương nghị thật thà, nay lại có vẻ mặt hung ác độc địa: “Diệp Nhất Mộc cái đồ súc sinh nhà cậu! Cậu dám làm hại con gái tôi! Tôi đánh chết cậu cái thằng súc sinh này!”
Nói xong, anh lập tức đưa chân đá lên sườn cậu!
“Cha! Con không có! Anh ta nói bậy! Chúng con không có hẹn hò! Cha đừng nghe anh ta nói bậy!”. Trần Tiểu Quả luống cuống đến mức bật khóc, trước đây tuy cô thích cậu, nhưng chưa từng nghĩ đến chuyện thật sự hẹn hò với cậu ở hiện tại!
“Trần Tiểu Quả, em đừng nói dối! Miệng em cũng đã bị anh hôn rồi a a a a….”. Cậu cả Diệp lập tức phản bác, nói chưa dứt lời thì khuôn mặt tuấn tú đã ăn một cú đấm của chú Đại Ngốc!
Cú đấm này khiến cậu lảo đảo lùi về sau hai bước, nhưng đã ổn định cơ thể lại rất nhanh: “Cho dù chú đánh chết con, thì cũng không thể thay đổi được sự thật này! Chú, con sẽ chịu trách nhiệm với Tiểu Quả Tử…”
“Đừng nói gì hết nữa! Vào nhà!”. Cô giáo Chu từ nãy đến giờ vẫn không lên tiếng bỗng quát lên, nhà bọn họ nằm ở giữa, cãi nhau như thế, lát nữa hàng xóm và nhà tầng dưới cũng nghe được mất!