Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 270 - Chương 270:

Chương 270:

Diệp Kiều vừa nói ra, không biết người của Tần gia nghĩ thế nào, nhưng cô biết Tần Lan không còn mặt mũi nói Diệp Trăn Trăn là đứa con hoang, chắc Tần Dương cũng dấu diếm chuyện này!

Con nha đầu này chẳng lẽ không phải người Diệp gia? Chắc không phải là ý này, cô ta có ngốc cũng không vạch điểm yếu ra, vậy chỉ còn lại một khả năng…

Diệp Kiều lấy ra kết quả kiểm tra của Diệp Thắng Huân và Diệp Trăn Trăn,” Bà cụ Tần, bà có biết không, cha tôi ông Diệp Thắng Huân làm sao lại ly hôn với bà Tần? Chính là vì Diệp Trăn Trăn căn bản không phải là con gái của cha tôi!”

Cô vừa nói xong người Tần gia liền hít một ngụm khí.

Đến cả bà cụ Tần đang híp hờ hai mắt cũng mở bừng mắt ra.

“Nhìn phản ứng của mọi người, thì biết các vị cũng bị bà Tần lừa cả rồi!” Diệp Kiều lại nói.

“Cái con nha đầu này, nói xàm gì đó! Lấy đâu ra cái quỷ này lừa chúng tôi!” Bà cụ vổ vổ lên ghế, ngang ngạnh nói.

Bà cũng nghỉ qua Diệp Thắng Huân đột nhiên ly hôn với Tần Lan, chắc chắn là có nguyên nhân.

“Thứ quỷ gì? Đây là báo cáo có tính pháp lý đấy! Trên đây viết rỏ ràng, Diệp Thắng Huân và Diệp Trăn Trăn không phải là quan hệ cha con!” Diệp Kiều phản bác.

“Con nha đầu như cô không có tư cách nói chuyện với tôi!” Bà cụ Tần vẫn cứng cổ xua đuôi Diệp Kiều.

“Lão Tần, cháu gái của tôi nói đều là sự thật!” Diệp lãi tư lệnh tức giận đỏ mặt lên nói. Co dù ở trước mặt người Tần gia nói chuyện này, cho dù là người gia quang minh lỗi lạc như ông cũng cảm thấy xấu hổ.

“Được đó! Người Diệp gia mấy người, trước bỏ Tần Lan, sau lại vu cáo nó, cho rằng người Tần gia chúng tôi dể bắt nạt sao?” Bà cụ Tần lại không tin nói.

“Bà cụ Tần, bà cho rằng, Diệp gia chúng tôi là cố ý đối phó với Tần gia sao? Bà nên biết chuyện này Diệp gia chúng tôi nhịn lâu rồi!” Lúc này bà cô lớn đứng dậy tức giận nói.

Mục đích của bọn họ hôm nay qua đây, chính là muốn thuyết phục Tần gia từ bỏ Tần Lan.

Đừng nghỉ đến chuyện cứu Tần Lan nữa, đừng lấy chuyện Tần Lan mà giận chó đánh mèo Diệp gia, cùng Diệp gia đối chọi!

Dù sao lợi ích hai bên vẫn còn.

Nhìn bộ dáng người Diệp gia lòng đầy căm phẩn, không ít người Tần gia tin lời bọn họ, dù sao thì Diệp gia bình thường làm chuyện gì cũng giữ đạo đức cả.

Lí thì lí như thế, nhưng người Tần gia luôn bao che con cái, giúp thân không giúp lí!

“Bà cụ! Tần Lan là người Tần gia, người bảo vệ cô ta, đây là chuyện bình thường! Nhưng mà ngài nên nghĩ lại xem, cô ta có đáng để ngài bảo vệ không? Hiện tại cô ta phạm tội, phạm pháp thì nhận sự trừng phạt của pháp luật không liên quan gì đến Diệp gia chúng tôi!” Bà cô hai của Diệp gia đứng lên nói.

“Nói hay lắm, Diệp gia mấy người vu cáo người, sao mà dể dàng đến thế?! theo tôi thấy là do Diệp Thắng Huân tham ô, nên đổ hết lên đầu Tần Lan đúng không?!” BÀ cụ Tần sắc mặt âm u nói, lời trong này còn mang tính uy hiếp.

“Bà Tần, chúng tôi không có lí do gì để vu cáo Tần Lan cả! Nếu Diệp Trăn Trăn là cháu ruột của tôi, thì Tần Lan có dể dàng li hôn với Diệp Thắng Huân sao?!

Ăn no ăn ngán rồi!” Lão tham mưu trưởng tức giận nói.

Bà cụ này đúng là một bông hoa lạ, bao che vượt qua cả sự tưởng tượng của cô!

Diệp Kiều không tin bà cụ này tin vào nhân phẩm của Tần Lan, mà chỉ đang bảo vệ mặt mũi của Tần gia mà thôi, không để Diệp gia chiếm lí.

“Bà cụ Tần! Nếu cụ đã bao che như thế, con nha đâu tôi đây hôm nay cũng không sợ đắc tội cụ nữa!” Diệp Kiều đứng lên cầm lấy chồng ảnh trong chiếc túi bên người ra nói.

Con nha đầu này thật có bản lĩnh!

Người Tần gia ở đây không nhịn được khâm phục dũng khí của cô!

Bình Luận (0)
Comment