Bà Đỗ cười cười, ngay cả trước mặt con nuôi bà cũng không lộ ra vẻ không vui, "Những nhân viên phục vụ này chẳng có tố chất gì! Trong giờ làm việc còn nói chuyện về khách hàng."
Trông bà có vẻ không muốn nghe những lời đàm tiếu.
"Đúng rồi!" Cố Tuyết Yến phụ họa, lại lặng lẽ liếc nhìn bà Đỗ rồi thầm nghĩ, bà ấy thực sự không để ý sao?
“Đã là chuyện đã qua, không có chuyện gì để nói!” Hiển nhiên tâm trạng của Lý Vận đã không tốt.
"Nói đi, nói đi! Có chuyện gì vậy? Ơ, các cậu nhìn kia, không phải Diệp Kiều đó sao?! Anh đẹp trai bên cạnh cô ta là ai vậy?" Mấy cô gái thấy Diệp Kiều và một người đàn ông lịch lãm bước vào sảnh tiệc thì ngạc nhiên.
Lý Vận cũng nhìn sang, con ngốc kia còn xinh đẹp hơn trước kia!
"Được rồi! Chúng ta đừng nói lung tung! Tốt xấu gì mọi người đều là bạn bè, không thể nói xấu sau lưng đúng không?! Cũng không có oán thù gì đúng không!" Lúc Lý Vận nói câu này, ngoài miệng nói như vậy nhưng bên trong rõ ràng có hàm ý.
Cô ta nói xong cũng bỏ đi.
"Xem ra Diệp Kiều này không đơn giản, rõ ràng trông Lý Vận kia bị Diệp Kiều bắt nạt..."
"Mấy cô ở đây nói chuyện gì thế hả? Không có chuyện gì thì đợi ở ngoài cửa đi!" Quản lý phục vụ đi tới nói với mấy người đang nói chuyện ở nơi vắng vẻ.
--
Diệp Kiều và Đỗ Quân thấy mấy cổ đông đang xây dựng trung tâm mua sắm mà họ biết. Sau khi chào hỏi định đến chỗ bà Đỗ, trong lúc vô tình nhìn thấy một khuôn mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Quả thực cô sững sờ, còn tưởng mình hoa mắt nên nhìn kỹ lại.
Mẹ nó!
Lý trà xanh?!
Người đi cùng người đàn ông bị hói, mặc đồ vest trông khoảng hơn 50 tuổi kia không phải là Lý Vận thì là ai?!
Cô ta thưc sự là Lý Vận có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra!
Cô luôn nghĩ rằng Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên nhất định sẽ quay lại, làm những chuyện lừa cô như kiếp trước!
"Lão đại Kiều Kiều, cháu làm gì vậy! Buông tay cậy ra, có người nói chúng ta là một đôi, cậu không muốn chết nhanh như vậy!" Đồng chí Đỗ Quân cao mày muốn hất tay cô ra, sợ bị Kiêu Kiêu nhà anh ta biết.
Diệp Kiều như không nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Vận mặc một chiếc váy dạ hội, tóc xoăn, đeo vòng tai to, ông già bên cạnh còn thấp hơn cô!
"Lý trà xanh này thực sự là làm mở rộng tầm mắt của mình mà. Không ngờ mới qua một năm đã dính vào người giàu có!" Diệp Kiều lẩm bẩm nói.
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng đoán ra được quan hệ của Lý Vận và người đàn ông già kia là gì!
Họ cầm rượu trò chuyện với một vài doanh nhân
"Lý Vận! Thực sự là cậu nha!" Diệp Kiều và Đỗ Quân đến sau lưng Lý Vận, cất giọng nói.
Nghe thấy giọng nói của Diệp Kiều, Lý Vận cố ý sửng sốt một chút. Thật ra cô ta đã thấy cô từ trước, cũng đã biết trước đêm nay cô sẽ đén.
Cho dù là kẻ cô ta ghét nhất nhưng Diệp Kiều vẫn khiến trước mặt cô ta sáng lên!
Hiện tại cô không che giấu vẻ đẹp của mình chút nào!
"A...! Là Diệp Kiều! Đã lâu không gặp!" Lý Vận vội vàng nhiệt tình nói, trên mặt mang theo nụ cười.
"Đúng vậy, chúng ta không gặp nhau hơn một năm rồi! Một năm qua cậu đã đi đâu thế? Vị này là..."
Cô cố ý nói giọng không lớn không nhỏ, nhưng giọng cô dễ nghe truyền vào không ít tai khách mời.
Cũng lọt vào tai bà Đỗ, bà vẫn điềm nhiên ngồi đó, mỉm cười, điềm đạm và duyên dáng, nhưng lỗ tai lại vểnh lên.
Con dâu của bà rõ ràng không hợp với Lý Vận này...