Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 295 - Chương 295:

Chương 295:

Không cần nghĩ cũng biết Lý Vận sẽ để mấy cô ta nói gì về cô!

Lịch sử đen của cô chẳng qua là thành tích xấu, không tiến bộ, suốt ngày theo đuổi Thẩm Hi Xuyên! Những cái này Lục Bắc Kiêu đều biết, anh không quan tâm đến quá khứ của cô.

Diệp Kiều đi ra ngoài bằng cửa sau, đến một nơi hẻo lánh và vắng người, gọi mấy cuộc gọi mới tìm được Lục Bắc Trì.

"Trì Tử, chị dâu của cậu bị bắt nạt, cậu có giúp không?" Lục Bắc Trì đang ở nhà Trình Đại Phi uống rượu. Khó lắm hôm nay bọn họ mới có một ngày tụ tập, cậu ta cầm điện thoại, hút thuốc, nghe chị dâu nói vậy thì giật mình!

"Chết tiệt! Mẹ nó ai bắt nạt chị dâu, không muốn sống nữa à?!" Lục Bắc Trì nói ra lời này, mấy người đang chìm trong không khí mù mịt khói và rượu cũng lấy lại tinh thần.

Mẹ nó ai to gan dám bắt nạt Kiều gia của bọn họ?!

"Lý Vận! Ôi đã quay lại rồi, cô ta ở bên một ông già. Cô ta nói hết lịch sử đen của chị dâu cậu trước mặt bác gái cậu! Bây giờ chị dâu cậu cần lấy lại hình tượng trước mặt bác gái cậu đây!" Mặc kệ bà Đỗ có nghe được không nhưng cô vẫn phải cho mình một cơ hội giải thích.

Nhóm của Lục Bắc Trì chính là người chứng kiến cô từ hư hỏng đến trưởng thành!

"Lý Vận? Mẹ nó con khốn này còn mặt mũi quay lại sao?! Diệp Kiều Kiều! Cậu yên tâm, mấy anh ở đây! Thẩm Hi Xuyên có ở đấy không, chúng ta cùng nhau dọn dẹp! Ông đây nhìn thấy thằng đó là khó chịu!" Lục Bắc Trì kêu lên.

Diệp Kiều bảo cậu ta bình tĩnh, nói kế hoạch của cô ra.

--

Diệp Kiều không biết bà Đỗ nghe được những gì, nhưng có thể đoán được đại khái. Nếu là cô, nghe bạn học của con dâu nói trước kia con dâu mình không tốt thì ít nhiều gì trong lòng cũng không thoải mái. Hơn nữa bà Đỗ còn là người vô cùng sĩ diện.

"Bà Lục, vị này là tiểu thư nhà họ Cố?" Một người đàn ông trung niên đi đến trước mặt họ, nói chuyện với bà Đỗ.

"Tôn tổng! Chào ông, chào ông! Đây là con gái của Cố tổng tập đoàn Đại Phong!" Bà Đỗ nhiệt tình nói, "Yến Tử à, đây là Tôn tổng của khách sạn Phú Nguyên!"

"Tôn tổng, chào ngài!" Cố Tuyết Yến lễ phép mỉm cười nói.

"Đúng là như vậy! Lần trước khi tôi uống rượu với Cố tổng đã nghe nói hai nhà sắp thành thông gia!" Tôn tổng vội vàng nói.

Lúc này chỉ thấy bà Đỗ và Cố Tuyết Yến đều sững sờ.

Thật xaaushoor...

Diệp Kiều và đồng chí Đỗ Quân đứng một bên nghe Tôn tổng này nói thì đều cảm thấy xấu hổ thay Cố Tuyết Yến!

"Tôn tổng! Ông hiểu lầm rồi, đây mới là cháu dâu của tôi!" Đỗ Quân vội kéo Diệp Kiều đến lớn tiếng nói, bật chế độ bảo vệ cháu dâu!

Tôn tổng kia cũng là người trong ngành khách sạn đã quen biết Đỗ Quân, sao không biết quan hệ giữa Đỗ Quân và bà Đỗ chứ!

"Đúng thế, Tôn tổng, Yến Tử chỉ là con nuôi của tôi! Diệp Kiều mới là con dâu tôi!" Bà Đỗ vội kéo Diệp Kiều qua cười nói.

Còn Cố Tuyết Yến mặt đã đỏ mặt đến mang tai, lúng túng không thôi, nghĩ tới việc mình tuyên bố bản thân là bạn gái của Lục Bắc Kiêu ở khắp nơi càng cảm thấy xấu hổ!

"Đây không phải Diệp tổng sao? !" Tôn tổng nhìn thấy Diệp Kiều, kích động nói.

Bà Đỗ: "Hai người quen nhau à?”

"Bác gái, Tôn tổng là khách hàng cũ của ông ty cháu!" Diệp Kiều vội vàng nói.

"Bà Lục, phần mềm được sử dụng trong khách sạn của chúng tôi đều là của công ty cô ấy! Phần mềm này đã giúp chúng tôi rất nhiều chuyện nha! Bà thật may mắn khi có một cô con dâu như vậy!" Tôn tổng khen ngợi Diệp Kiều từ tận sâu trong đáy lòng.

Được người ta khen như thế, bà Đỗ cười đến không ngậm được miệng.

"Tôn tổng! Ngài quá khen rồi! Nhưng phần mềm của chúng tôi có thể giúp cho khách sạn của ngài, bản thân tôi thực sự rất vui! Sau này chúng ta hợp tác nhiều hơn nha!" Diệp Kiều cười nói, đối phương liên tục gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment