Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 336 - Chương 336:

Chương 336:

“Trận đấu tiếp theo cậu sẽ tham gia cùng số 12 Tô Mục, biểu hiện tốt một chút cho tôi, biết không?! Thầy Tiểu Đào muốn cậu khiêu chiến với một ca khúc có độ khó cao hơn một chút, vậy thì anh ta mới có lý do để cho điểm cậu cao hơn! Trước đó cậu rất nguy hiểm, biết không?!”. Trong góc tối không người, Cố Tuyết Yến nói với một thí sinh nam bằng giọng cực nhỏ.

Những lời cô ta nói đều đã bị Diệp Kiều nghe thấy rõ ràng.

Quả nhiên là giở trò quỷ quái!

Cô đã nói cái cô Cố Tuyết Yến này sao không đâm chọt trước mặt bà Đỗ, kết quả, sau lưng đã muốn loại bỏ Tiện Tiện rồi!

“Chị Cố, tôi biết rồi! Chị sẽ để em tiến vào top3 đúng không?! Nhưng chị đừng hòng chờ tôi đánh bại Tô Mục xong rồi loại tôi luôn nhé! Nếu không…tôi sẽ vạch trần nội tình đen tối của các chị đấy!”. Thí sinh số 10 uy hiếp Cố Tuyết Yến.

Cố Tuyết Yến tức giận đến mức cắn răng, lại còn dám uy hiếp cô ta: “Cậu đi nhanh đi! Tôi đã đồng ý đương nhiên sẽ làm được!”

Thấy thí sinh kia đi về phía bên này, Diệp Kiều lập tức rời đi.

“Kiều Kiều à, gần đây cuối tuần hình như con bề bộn nhiều việc lắm à? Hai tuần liên tiếp con không tìm bác rồi đấy!”. Bà Đỗ nhìn Diệp Kiều, mỉm cười nói, Cố Tuyết Yến cũng có ở đó.

“Bác ơi, bác đã xem chương trình “Tôi đi cuồng vì ca hát” chưa?”. Diệp Kiều cười híp mắt hỏi.

“Đương nhiên rồi! Yến Tử làm MC, sao bác có thể không xem?!”. Bà Đỗ cười haha nói: “Đúng rồi, bác khá là thích thằng nhóc số 12 kia, tên là Tô Mục đúng không?”

Cố Tuyết Yến nghe bà Đỗ nói vậy thì tức giận bao nhiêu khỏi phải nói!

Nhưng mà, đợi đến trận tiếp theo, bạn tốt Tô Mục của Diệp Kiều sẽ bái bai chương trình thôi!

Tiểu Đào mặc dù là con sói háo sắc, nhưng ánh mắt nhìn người của anh ta không tệ, cái tên Tô Mục này nếu bùng lên thì thật sự có thể trở thành ông lớn trong giới âm nhạc trong nước đấy! Cho nên, cô ta sao có thể để cho thanh mai trúc mã của Diệp Kiều nổi tiếng được chứ?!

“Bác gái, khéo quá, anh ấy là đồng hương của con! Ý con là, anh ấy là bạn từ nhỏ của con lúc ở quê Tô Bắc! Năm 12 tuổi con tới thành phố, chúng con chưa từng liên lạc với nhau, cho đến năm kia anh ấy tới thành phố, chúng con mới gặp lại nhau! Con là người đại diện của anh ấy đấy!”. Diệp Kiều cười nói, chủ động nói ra chuyện này, kẻo Cố Tuyết Yến lại có cơ hội nói luyên thuyên.

“Hả? Còn có chuyện đó sao? Kiều Kiều, con sắp phát tài rồi nha! Bác rất xem trọng Tô Mục, không chừng thật sự có thể thành minh tinh đấy!”. Bà Đỗ nói nửa đùa nửa thật.

Diệp Kiều lại cười: “Bác gái, con không định làm người đại diện đâu! Chẳng qua anh chàng này thật sự không có tiền thuê người đại diện, nên con giúp anh ấy một chút mà thôi!”

“Chị dâu, em cũng cảm thấy Tô Mục có thể!”. Cố Tuyết Yến nói một cách nịnh nọt dối trá, trong lòng lại đắc ý.

Tất cả mọi thứ, cô ta đã chắc chắn giành chiến thắng!

Chỉ chờ đến tối thứ sáu nữa thôi!

Một thanh niên đang chơi ván trượt thì đột nhiên bị vấp người ta một cái, suýt nữa ngã sấp mặt.

“Nhóc con! Bị mù à? Không mở to mắt ra mà nhìn được à?!”. Thí sinh số 10 Trương Dư trừng mắt nhìn Diệp Kiều, lạnh lùng nói: “Ôi, cô không phải là bồ của số 12 đó sao?!”

Diệp Kiều bước nhanh tới phía trước, tóm lấy cổ áo anh ta: “Thằng này, muốn ăn đòn à? Thế nào, ba năm trước đây đụng phải người khác, quên mất rồi à?”

“Anh nói xem, cái chuyện ba năm trước anh đụng trúng người ta rồi bỏ trốn mà bị truyền thông biết thì sẽ như thế nào nhỉ? Hửm?”. Diệp Kiều cười lạnh nói.

Sắc mặt Trương Dư đã sớm trắng bệch…

Cô gái này, làm sao biết được chuyện đó?

“Cô hù tôi à! Mẹ kiếp! Ông đây đụng người ta vào lúc nào?!”. Trương Dư hùng hồn nói, lúc này, Diệp Kiều lấy ra một tờ báo.

“Trương Dư, tên thật là Trương Thanh Nguyên…Anh xem, Trương Thanh Nguyên này, và anh là cùng một người!? Hửm?”. Diệp Kiều chỉ vào tin tức gây chuyện bỏ trốn trong báo, sâu xa nói với Trương Dư: “Trong nhà có tiền, giải quyết rồi nhưng không có nghĩa là kết thúc, thân phận của anh bây giờ đã khác, anh là ca sĩ rồi…anh có biết chuyện này ảnh hưởng như thế nào đối với anh không?”

Bình Luận (0)
Comment