Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 428 - Chương 428:

Chương 428:

Diệp Kiều làm sao lại không biết tâm ý của anh, ngẩng mặt, nhìn anh: "Anh Kiêu, anh không cần để ý đâu! Anh đối với em như nào, em còn không hiểu sao?! Anh phải kiềm chế mình lại, đừng bởi vì em là điểm yếu mà rối loạn kỷ cương!"

“Anh Kiêu, em không muốn là sự trói buộc của anh, hiểu không? Anh coi như em không ở đây đi, anh chuyên tâm làm chuyện của anh. Cũng đừng lo lắng cho nguy hiểm của em, cô nhóc này vận khí tốt lắm, đều gặp dữ hóa lành cả!" Cô nhìn anh, vẻ mặt lạc quan tươi cười, tự tin nói.

Nhìn cô gái nhỏ lanh lợi hiểu chuyện trước mắt, Lục Bắc Kiêu không biết nói gì, chỉ xoa xoa mặt cô rồi hung hăng hôn lấy!

Diệp Kiều cũng hôn trả lại anh, sau khi triền miên hôn, hô hấp anh nặng nề: "Hai ngày nay anh phải xuất cảnh đưa hàng, không mang theo em được, em ở lại đây phải cẩn thận đấy!"

“Vâng! Em sẽ cẩn thận! Phải làm một người vợ cơ trí của Lục Bắc Kiêu! Anh đừng lo cho em, anh phải cẩn thận đấy!" Cô vẫn như cũ lạc quan nói, thật ra, cô muốn nói cho anh, cô có Lục Tiểu Cổn bảo vệ, cho nên lúc nào anh cũng đừng quá lo lắng cho cô.

Nhưng cô không thể nói.

Cả đời cũng không nên nói cho anh, cô không có mặt mũi nào nói cho anh biết chuyện ngu xuẩn kiếp trước cô đã làm!

Anh không nói lời nào, chỉ là cái trán nhẹ nhàng chống lấy trán cô: "Cô nhóc, nhiệm vụ lần này kết thúc, trở về nhất định phải dạy dỗ em thật tốt! Không để em chạy loạn nữa, công ty không có việc đúng không? Hay là ở nhà ngồi quạt xem TV chán quá? Một hai phải chạy đến đây!"

Làm anh mỗi ngày đều lo lắng đề phòng!

“Em chờ anh dạy dỗ em!" Xo

Nói xong cô chủ động cắn môi anh.

Đêm đó Lục Bắc Kiêu liền đi ra ngoài.

Vì để bảo đảm an toàn, cô nhốt mình trong phòng, đâu cũng không dám đi, chỉ ăn đồ mà Lục Bắc Kiêu để lại.

“Lục Tiểu Cổn, biệt thự này có nhiều camera không?"

“Không có camera!”

“A? Thật hay giả? Nhà của trùm ma túy lớn vậy mà không có camera?" Diệp Kiều cực kỳ kinh ngạc, nhưng mà, thời đại này máy tính cũng chưa có phổ biến, lại là rừng già núi sâu, không có cũng bình thường.

“Nhưng mà, biệt thự này lại có lính đánh thuê cao cấp nhất thế giới tuần tra!" Lục Tiểu Cổn lạnh lùng nói.

Lính đánh thuê, chính là dùng tiền thuê lính, cao cấp, chắc là cái khác của bộ đội đặc chủng quốc gia!

Đậu má, biết ngay trùm ma túy sẽ không đơn giản vậy mà! l

“Lục Tiểu Cổn, mẹ biết, cho dù thường ngày con chơi xấu mẹ, nhưng mà ở thời điểm quyết định, khuỷu tay vẫn hướng về bên trong có phải không? Đặc biệt là tình huống này, mẹ con chúng ta phải hướng về cha con, có phải không?"

Lục Tiểu Cổn không biết nói gì, cảm thấy cô đang vũ nhục cậu!

Cổn gia cậu là cái loại người không có nghĩa khí vậy sao?!

“Lục Tiểu Cổn, mẹ chỉ muốn nghe đáp án chính xác thôi, con yên tâm!" Diệp Kiều thúc giục nói.

Lục Tiểu Cổn không nói chuyện, nhưng mà lúc này Diệp Kiều lại nghe thấy âm thanh thuộc về Phan Linh.

“Bưu gia, tập đoàn chúng ta nửa năm nay người nổi tiếng nhất là A Mộc, cực kỳ có vấn đề, các trưởng lão như ông đều mặc kệ sao? Cứ như vậy, anh Sơn sẽ bị cậu ta hại chết!"

“Chú Long! Chuyện A Mộc ngày càng kiêu ngạo, chú cũng kệ sao?"

“Đức gia, tôi gọi điện cho ngài là nói về chuyện của A Mộc, chủ cần trưởng lão liên hợp lại buộc tội cậu ta, anh Sơn chắc chắn sẽ nghe! Thằng nhóc này, chắc chắn có vấn đề!”

Hóa ra là Phan Linh gọi cho mấy trưởng lão của tập đoàn, nói về chuyện buộc tội Lục Bắc Kiêu!

Lục Tiểu Cổn góp nhặt dữ kiện quan trọng để cô nghe!

“Cái người Phan Linh này, không ngủ được với anh Kiêu thì lại bắt đầu hủy hoại anh!" Diệp Kiều lầm bầm, lấy balo của mình ra một bình pha lê màu nâu.

Bình Luận (0)
Comment