Lúc đó, cũng đã chạng vạng tối.
Khoảng sân nhỏ của Diệp Lão tham mưu trưởng được rải một lớp ánh sáng màu cam.
Bị ảnh hưởng bởi cơn bão, thời tiết mấy ngày nay rất mát mẻ, lão tham mưu trưởng và cháu rể đang ngồi trong sân nhỏ chơi cờ, trong khi đó Diệp Kiều đang ở trên lầu ngủ bù.
“Ông ơi, đám cưới của con với Diệp Kiều trước giờ cũng chưa bàn qua, con định tháng mười xin nghỉ phép!” Lục Bắc Kiêu vừa đánh cờ một cách nghiêm túc vừa nói.
“Xong rồi! Mấu chốt cũng tùy theo lịch trình của cháu thôi! Hai đứa đã nhận giấy chứng nhận kết hôn hơn một năm nay! Cũng đã đến lúc làm đám cưới rồi! Cứ theo quy củ, không làm tiệc cưới thì không phải vợ chồng thật sự.” Lão tham mưu trưởng trầm giọng nói.
“Ai nói con muốn kết hôn?!” Diệp Kiều từ trong phòng đi ra, nhìn hai người một già một trẻ đang đánh cờ, cô cao giọng nói một cách bá đạo.
Cô thậm chí còn trợn mắt lên nhìn Lục Bắc Kiêu!
! ! !
Tiểu nha đầu vậy mà cũng còn giận!
Lục Bắc Kiêu sững sờ.
Còn lão tham mưu trưởng thì thực sự sửng sốt, cô là bảo bối, là viên ngọc quý của nhà họ, thế mà bây giờ lại tức giận đùng đùng, rõ ràng là đang cãi nhau với A Kiêu mà!
Điều này đúng là hiếm thấy! Đôi bạn trẻ luôn dính nhau như keo dính chuột, sao nay lại cãi nhau tới mức này chứ?
Lục Bắc Kiêu cũng hung hăng trừng mắt nhìn cô gái nhỏ còn đang giận mình.
Diệp Kiều cũng không chút sợ hãi trừng lại anh.
“Ông nội, chuyện đám cưới này đợi sau hãy nói. Đêm nay con còn có việc, con đi ra ngoài trước đây!” Cô mặc một chiếc áo sơ mi bình thường, vai đeo ba lô lệch một chút, vừa đi ra phía sân nhỏ vừa nói chuyện.
“Ông nội, con xin lỗi, con không đánh tiếp được rồi!” Lục Bắc Kiêu bỏ con cờ trong tay xuống, đứng phốc dậy, đuổi theo cô.
Mới ra tới cửa nhỏ, anh thấy Diệp Kiều đã leo lên mô tô, hiên ngang rời đi rồi!
!!!
Anh lập tức leo lên xe thể thao đậu gần đó, tăng tốc đuổi theo cô.
Nhân viên ở cung thể thao đang tổ chức một buổi biểu diễn, mục đích là để quyên góp tiền cứu tế, tất cả các ngôi sao tham dự hoạt động lần này đều đóng góp một khoản tiền, toàn bộ đều chuyển đến vũng lũ, mà Diệp Kiều chính là một trong những người khởi xướng hoạt động này.
Cô ngồi ghế phía trên với tư cách là khách mời.
Xuyên suốt buổi biểu diễn, Diệp Kiều luôn cảm thấy giống như có một đôi mắt nóng rực, nhìn chằm chằm vào cô!
Cô làm sao có thể không biết người đó là ai chứ!
Khi Tôn Kiếm xuất hiện trên sân khấu, cảm giác như thể ánh mắt đó sắp lao vào giết chết cô tới nơi!
Hừm!
Cô mà sợ anh à!
Fan hâm mộ của Tôn Kiếm la hét đến chói tai, suýt làm rung chuyển mái nhà của cung thể thao. Sau khi thần tượng của họ hát xong một bài, anh xúc động nói rằng lần này quê hương anh phải hứng chịu trận lụt rất lớn, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ, anh còn nhắc đến một trong những người khởi xướng hoạt động này là bạn tốt của anh ấy Diệp Kiều
“Diệp Kiều này từ trước đến nay rất thân thiết với Tô Mục đó!”
“Nghe nói hai người họ là thanh mai trúc mã! Lúc trước khi phỏng vấn Tô Mục, anh ấy cũng có nhắc tới cái tên Diệp Kiều này!”
“Tô Mục được ra mắt cũng là nhờ cô ấy giúp đỡ đó! Nói không chừng hai người họ đang yêu nhau cũng nên!”
“Tôi cũng muốn làm người yêu của Tô Mục!”
Mấy cô gái ngồi bên cạnh Lục Bắc Kiêu thì thào nói, những lời này khiến sắc mặt của anh ngày càng đen lại!
Tiết mục của Tô Mục đã kết thúc, sân khấu tối một chút rồi lại sáng lên, nhưng lúc này Lục Bắc Kiêu đã không còn trông thấy bà Lục của mình ngồi đó nữa!
“Cô Hai à! Nhanh nhanh lên, cho anh ngồi ké xe mô tô của em một lát, fan hâm mộ điên cuồng quá, xe của bảo mẫu bị họ chặn lại rồi!” Bờm sư tử Tiện Tiện từ cửa thoát hiểm chạy ra ngoài, đến bãi đỗ xe thì nhìn thấy mô tô của Diệp Kiều, anh liền ngỏ ý muốn đi chung.
Nhưng không may, cổ áo của anh ta bỗng bị một bàn tay thần bí xách lên, Bờm Sư Tử bị xách tới một bên, tuy ánh sáng không đủ nhưng Diệp Kiều đã ngửi được mùi của sự giận dữ đâu đây.
Bờm Sư Tử Tiện Tiện cảm thấy, mẹ nó sao mà lạnh thế này, tập trung nhìn vào đối phương thì mới thấy, à thì ra là tên “cho vay nặng lãi” lúc trước.
Diệp Kiều chẳng thèm để ý, vặn ga chuẩn bị chạy thì anh đã nhanh chóng nhảy lên phía sau xe cô. Anh ngồi phía sau, hai tay ôm chặt eo cô.
!!!
“Lục Bắc Kiêu! Anh đi xuống cho em!” Cô không sợ chết mà ra lệnh.
Ôi trời!
Bờm Sư Tử Tiện Tiện hoảng hốt, cô hai Kiều muốn tìm đường chết à?! Bình thường trước mặt tên này nịnh nọt không biết mệt mà nay lại dám quát lên với anh ta?!