Nghe bà Đỗ nói, Lục Bắc Kiêu khi còn nhỏ cũng giống như tiểu quỷ vương vậy, khắp đại viện không ai là đối thủ của anh, sau này khi ra ngoài, không phải là đánh nhau thì cũng là gây chuyện thi phi.
Không ai có thể trị được anh!
Anh càng nghịch ngợm, càng trở nên lợi hại hơn!
Tương lai, nếu Lục Tiểu Cổn giống y như cha thì làm sao mà cô xử lý được đây?!
“Cha đâu phải là của mình mẹ đâu, con là con của cha!” Lục Tiểu Cồn lại nói.
“Ừm! Vậy con hỏi cha đi, hỏi thử phải cha con là của mình ta hay không!” Diệp Kiều vô cùng đắc ý.
“…” Lục Tiểu Cổn không thể phản bác nữa: “Diệp Kiều thối, người không giữ lời gì cả!”
Ba năm nay cô luôn chiều nó, nhưng chuyện chơi game thì do không có thời gian nên chưa được chơi cùng cha nó! Cô cùng với ba nó phát cẩu lương cho nó xem cũng lâu rồi!
“Tiểu nha đầu, cười gì vậy?” Lục Bắc Kiêu quay đầu qua thì thấy Diệp Kiều ngây ngô cười một mình nên anh hỏi.
“À, không có gì, anh Kiêu, hay là chúng ta cùng chơi game đi!” Tuy ngoài miệng không đồng ý nhưng cô vẫn rất thương con, Diệp Kiều lấy tay của anh ra rồi nói.
Lục Bắc Kiêu nhướng mày, vừa nãy anh nói vô động phòng thì cô bảo bận bịu mà…
“Chơi nha, chơi đi mà!” Cùng con trai bảo bối của anh chơi đi!
Diệp Kiều kéo anh đến tứ hợp viện, đây là chỗ nghỉ ngơi của công ty, bên trong còn có ti vi, máy chơi game, bình thường khi viết chương trình mệt mỏi thì Kiều Thiêm sẽ đến đây chơi game giải trí.
“Tiểu nha đầu, kĩ thuật cũng được ghê ha…” Khó trách Trì Tử lại bại dưới tay cô.
Trong lòng Diệp Kiều có tiếng cười ha ha, anh Lục, là con trai của anh đang chơi cùng anh đấy! Chứ em còn một đống sổ sách phải làm đây!
Trên màn hình ti vi, người mặc đồ đỏ với người mặc đồ xanh lam kết hợp rất ăn ý, vượt qua cửa ải, cuối cùng cũng qua được!
Lục Tiểu Cổn vô cùng vui vẻ!
Dù cho có biến mất cũng xem như không còn gì tiếc nuối!
Ưm, cậu ta cũng rất ngưỡng mộ cha mà!
Chơi xong “Hồn Đấu La”, Lục Tiểu Cổn còn muốn chơi trò khác, Diệp Kiều tức muốn chết, nhưng không còn cách nào khác, vẫn chiều theo con trai cưng, ai bảo con trai là con trai cưng của cô chứ!
Lục Bắc Kiêu càng kinh ngạc, cô như vậy mà lại cùng anh chơi hai trò chơi, chơi xong cô lập tức đi làm sổ sách!
Cô hình như cũng không thích chơi game, vả lại công việc bộn bề chưa xử lí xong mà đã kéo anh đi chơi, rốt cuộc là bị sao vậy?
Nhìn cô vùi đầu vào đống sổ sách, Lục Bắc Kiêu như suy nghĩ điều gì, lúc này màn hình máy tính trước mặt anh hiện lên biểu tượng tin nhắn đang nhấp nháy, anh nhướng mày, bấm mở, chị thấy ảnh chân dung bên trái và tên “Queen”!
Queen!
Bờm Sư Tử Tiện Tiện: “Kiều nhị nha! Mẹ nó, anh mới xuất viện đây em biết không? Anh bị tên cho vay nặng lãi kia đánh vào bụng đau hết cả một đêm, còn đau hơn cả khi em “đến tháng” nữa đó!”
Trước màn hình máy tính, sắc mặt người đàn ông ngày càng xấu đi!
Cái tên tóc vàng này, đến cả việc “đến tháng” của vợ anh mà cũng biết?! Mẹ nó, thân mật đến như này sao?! Đến cả anh còn chưa biết khi “đến tháng” Diệp Kiều sẽ đau đớn như thế nào!
“Tiểu tử tóc vàng, mẹ nó, ông đây phải đánh chết ngươi! Cút!” Họ Lục gõ bàn phím bôm bốp.
Bờm Sư Tử Tiện Tiện nhìn thấy Kiều Nữ Vương trả lời, bị dọa đến bụng càng đau hơn nữa. Ôi trời à!
Lại là tên cho vay nặng lãi sao?!
Chỉ một lát sau, anh ta thấy ảnh đại diện của Kiều Nữ Vương bị đổi thành màu đen, anh ta run rẩy mở hộp tin nhắn, nhưng cô đã rời khỏi hộp tin nhắn rồi!
Chắc là do tên họ Lục đổi ảnh đại diện!
Diệp Kiều định đi rót ly cà phê, đi ngang qua chỗ Lục Bắc Kiêu thì thấy anh đang lay hoay với MSN của cô, những năm này còn chưa có QQ, nghe nói là sắp có, chắc ba tháng sau, ông chủ Mã của QQ sẽ cho ra mắt thôi, đến lúc đó cô nhất định phải vào được nhóm những người lập tài khoản đầu tiên!
Lúc chặn tên Bờm Sư Tử Tiện Tiện, Lục Bắc Kiêu còn phát hiện một chuyện động trời, nickname của anh ta là King.
“Ha, cũng ngon quá ha!” Anh hung ác nói.
Nhìn thấy trên màn hình máy tính, trước khi bị chặn hẳn thì Tiện Tiện còn nói gì đó, Diệp Kiều định giả vờ đi ngang qua nhưng áo cô đã bị anh kéo lại rồi!