Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 480 - Chương 480:

Chương 480:

Diệp Trăn Trăn xem buổi họp báo trên ti vi, dáng vẻ hào quang vô hạn đó của Diệp Kiều, trong lòng càng tức giận, sao cô ta có thể tay trắng mà trốn ra nước ngoài chứ?!

“Tôi cảm thấy tự hào vì có một người con dâu tốt như Diệp Kiều!” Sau khi buổi họp báo kết thúc, bà Đỗ còn nhận lời phỏng vấn.

“Tự hào?! Tôi sẽ khiến bà cảm thấy sỉ nhục!” Diệp Trăn Trăn căm hận nói, tắt ti vi đi!

“Uy! Anh phải giúp tôi! Sau khi chuyện lần này thành công, tôi sẽ về cùng anh!” Diệp Trăn Trăn lại nghĩ ra một kế độc, cô ta nhìn A Uy, ra lệnh nói.

“Tiểu thư! Lần cuối cùng, bất luận có thành công hay không, cô phải trở về cùng tôi! Nếu chúng ta còn tiếp tục ở lại thì sẽ gây phiền phức cho ông chủ!” A Uy sa sầm mặt nói.

“Gì mà thành công hay không, là nhất định phải thành công! Tôi phải khiến Diệp Kiều mất hết danh dự, tôi xem Lục Bắc Kiêu có còn lấy cô ta không, nhà họ Lục có còn muốn người con dâu là cô ta không!” Diệp Trăn Trăn nghiến răng nghiến lợi.

Tại sao Diệp Trăn Trăn cô ta lại không đấu lại Diệp Kiều đáng chết đó chứ?!

Cô ta tức giận, cũng không can tâm cứ rời đi như thế này!

——

Nước lũ rút đi, trên sân bóng của một trường tiểu học, đầy rẫy những người lính nhân dân mệt mỏi nằm ra nghỉ ngơi.

Trên sân bóng của một trường cấp hai khác, ba chiếc trực thăng đang đậu, nắng nóng như thiêu đốt, sáu người đàn ông ở Huyết Lang, trên mặt để mũ rằn ri, nằm trên sân bóng xi măng ngủ.

Họ đã ba ngày ba đêm không chợp mắt, lúc này ngủ rất say.

Ba người Lãnh Dao, Phong Tranh, Thời Vũ vừa đi tắm suối ở sau núi về, mỗi người đều cầm một cái chậu trên tay, bên trong là quần áo mới giặt xong ở họ, lúc này, Lão Thái vừa hay từ trong trực thăng đi ra, anh ta mặc quân phục rằn ri, đội mũ rằn đi, vẫn lạnh lùng như vậy.

Phong Tranh, Thời Vũ nhìn thấy anh ta là muốn tránh đi, chỉ có Lãnh Dao muốn tiến về phía anh ta.

“Giáo quan Thái! Quần áo huấn luyện của anh tôi đã giặt giúp anh rồi, đang phơi cho anh!” Lãnh Dao nhìn về phía Lão Thái, cao giọng cười nói, không hề thẹn thùng chút nào!

Vãi!

Lãnh Dao giặt quần áo của Lão Thái?!

Vừa rồi họ đã nói, Lãnh Dao giặt quần áo giúp ai chứ, lần lượt mấy lớp trưởng đều nghĩ qua, chỉ là không ngờ lại là Lão Thái!

Sắc mặt của Lão Thái càng lạnh lùng hơn, nhìn chằm chằm Lãnh Dao để tóc ngắn ngang tai, mặc quần rằn ri, áo phông rằn ri, mặt cười tươi rói, đang phơi quần áo ở cách đó không xa!

“Mục tiêu của Lãnh Dao thì ra là Lão Thái à……” Diệp Thành túm lấy chiếc mũ trên mặt, lẩm bẩm một câu.

Lúc này cảm thấy nửa khuôn mặt không có mặt trời chiếu vào, nửa khuôn mặt vẫn có, chỉ thấy Thời Vũ cầm một chiếc ô rách không biết ở đâu ra, che nắng cho chồng của em gái Lục Bắc Kiêu nằm bên cạnh anh ta.

Diệp Thành lập tức bò dậy, “Đồng chí Thời Vũ, mau tránh ra, nếu để em gái của toi biết được, vậy thì rất khủng khiếp!”

“Lớp trưởng! Tôi chỉ che ô cho thần tượng của tôi thôi, sợ anh ấy bị phơi nắng, để anh ấy nghỉ ngơi thật tốt, mấy ngày nay anh ấy là người vất vả nhất!” Thời Vũ vô cùng thành khẩn nói, cho dù Kiêu Thần đã kết hôn hay chưa, cô ta vĩnh viễn là fan girl số một của Kiêu Thần!

“Vậy cũng không được! Chồng của em gái tôi cho dù bị nóng chết, cũng không kỳ bất kỳ người khác giới nào cầm ô cho cậu ấy! Người có thể cầm ô cho cậu ấy chỉ có vợ cậu ấy! Em gái tôi!” Diệp Thành lại nói.

“Ồ, tên cuồng bảo vệ em gái lại đang cằn nhằn rồi!” Phương Trác ngồi dậy, trêu chọc Diệp Thành, vừa rút một điếu thuốc ra châm lửa.

Diệp Thành bây giờ không phải chính là tên cuồng bảo vệ em gái sao, ba đội viên nữ này, ai cũng không thể có chút liên quan gì với Lục Bắc Kiêu, tìm anh nói một câu, anh ta cũng phải nghe cho rõ! Thật ra, đây cũng là nhiệm vụ mà em gái sắp xếp cho anh ta, anh ta không dám không thực hiện!

Lục Bắc Kiêu ngửi thấy mùi thuốc lập tức bò dậy, “Trác Tử!” Anh dang tay về phía Phương Trác, Phương Trác vội vàng muốn chạy, anh ta chỉ còn hai điếu thôi!

Lục Bắc Kiêu lập tức bò dậy và muốn đi cướp lấy.

Phương Trác cũng không ngốc, anh ta không phản kháng, trực tiếp đầu hàng, đau lòng đưa cho anh một điếu.

“Tôi nói này Kiêu Gia, chị dâu thật sự không cho cậu một đồng tiền tiêu vặt nào sao?” Phương Trác hỏi.

“Đương nhiên là có đưa, hai mươi tệ một tháng!” Lục Bắc Kiêu hút thuốc, cao giọng nói.

Thời Vũ ở bên cạnh thực sự ngây người!

“Vãi! Hai mươi tệ?! Vậy còn không đủ một bao thuốc lúc trước của cậu!” Phương Trác kinh ngạc.

“Đúng rồi, mấy anh em đừng ngủ nữa, người anh em sắp kết hôn rồi, đến thảo luận chuyện góp vốn!” Lục Bắc Kiêu vừa hút thuốc vừa lần lượt đá vào chân người vẫn đang ngủ.

Bình Luận (0)
Comment