Chỉ là không biết kiếp này Lục Bắc Kiêu có thể xuất hiện ở quán bar này hay không!
Từ sau nhiệm vụ lần trước của anh, hai người đã mất liên lạc!
Cô lại không thể bị hạ thuốc giống như ở kiếp trước nữa!
Diệp Kiều hít một hơi thật sâu, phấn chấn tinh thần rồi bước vào quán bar!
“Cô chủ! Diệp Kiều vào rồi!” A Uy báo cáo.
Diệp Trăn Trăn trốn ở một góc trên lầu hai, nghe thấy Diệp Kiều đã đến liền giống như được tiêm máu gà, toàn thân tràn đầy khí thế!
Nhìn Diệp Kiều bước vào cái bẫy mà mình giăng ra, cô ta cảm thấy rất hài lòng! Đêm nay, A Uy đã làm hết sức mình, giúp cô ta an bày tất cả mọi chuyện!
Cô ta sẽ hạ thuốc Diệp Kiều, tiêm ma túy vào người cô sau đó cho một đám đàn ông hủy hoại cô, chụp ảnh khỏa thân của cô khiến cô trở thành tiêu đề ngày mai! Đến lúc đó, thanh danh của Diệp Kiều sẽ bị hủy hoại, xem xem Lục Bắc Kiêu có muốn một người phóng túng như vậy hay không, xem xem nhà họ Lục có muốn cô con dâu này hay không, có lẽ ngay cả nhà họ Diệp cũng sẽ đuổi cô ra khỏi nhà?!
Nghĩ đến đây, Diệp Trăn Trăn càng thêm hào hứng!
—
Diệp Kiều không mang theo một xu nào, cô vốn dĩ không nghĩ đến chuyện đưa tiền cho đối phương mà là mang nắm đấm đến đây!
“Để nhân viên của tôi ra ngoài trước, chuyện này để tôi, cô chủ của quán giải quyết!” Thật ra, cô chủ của “Các cô ấy” không phải là cô, mà là mọi người, cô chỉ là lão đại của họ thôi!
“Chị Kiều…… cậu sẽ không sao chứ? Tớ sẽ báo cảnh sát……” u Dương thật nhỏ giọng nói. Ngay cả cô ta cũng nhận ra dường như những người này có chuẩn bị rồi mới đến đây!
“Để cô ta đi cũng được! Chủ cửa tiệm như cô phải phạt một ly trước đã!” Người đàn ông đeo dây chuyền vàng cầm ly bia lên, nhìn Diệp Kiều, lớn tiếng nói.
Diệp Kiều nheo mắt, nhìn ly bia kia, trong đầu cô hiện lên hình ảnh bị Lý Vân chuốc say ở kiếp trước.
Nếu kiếp này cô lại mắc mưu, cô chính là kẻ ngốc!
“Nếu tôi không uống thì sao?” Cô hừ lạnh.
Cô đã sẵn sàng sẽ đánh một trận, nhưng, u Dương đang ở đây, cô sợ u Dương sẽ gặp nguy hiểm.
“Mỹ nữ, thái độ này của cô không đúng rồi, cô không muốn bồi thường phải không?!” Dây chuyền vàng lớn đứng trước mặt cô, kiêu ngạo nói.
Ba người còn lại cũng chặn đường của cô.
“Đúng! Ngay từ đầu tôi đã muốn định đưa các người một xu nào, lũ ngu ngốc!” Diệp Kiều lớn tiếng nói. Lời nói thì chậm nhưng động tác lại rất nhanh, cô túm chiếc ghế bên cạnh và ném về phía dây chuyền vàng lớn kia, sau đó đánh hai người phụ nữ kia, ba người bất ngờ, không kịp phòng bị, liền hét lên thảm thiết. Diệp Kiều nắm lấy tay u Dương, hét lên: “Đi!”
Trong lúc nói chuyện, cô túm lấy chai bia trên bàn làm vũ khí rồi kéo u Dương chạy về phía cửa.
Quán bar vô cùng hỗn loạn, họ đụng vào nhau, khi chạy đến cửa, có người chắn trước mặt hai người, Diệp Kiều không chút do dự buông tay u Dương ra sau đó nhảy về phía đối phương, nện thẳng chai bia vào đầu đối phương, theo tiếng vỡ, bia từ trên đầu đối phương chảy xuống!
u Dương cũng đủ nhanh trí, tranh thủ không ai cản mình, cô liền lao về phía cửa, một mạch chạy thẳng ra ngoài, trái tim đập thình thịch hoảng sợ, nhìn quán bar.
Chị Kiều…… cậu phải cố chịu đựng!
Cô lau nước mắt, bấm 110 gọi điện thoại cho cảnh sát rồi đạp xe đạp về phía tiệm trà sữa. Cô không biết số điện thoại của người nhà chị Kiều, phải hỏi những người khác, nhờ người nhà chị Kiều sẽ nhanh hơn nhiều so với cảnh sát!
“Diệp Kiều đáng chết này, thực sự có thể đánh nhau! Rốt cuộc cô ta học vỡ từ khi nào?!” Tầng hai của quán bar, Diệp Trăn Trăn nắm lấy tay vịn, nhìn mấy tên côn đồ mà cô ta mượn về bị hạ gục dưới tầng một, cô ta tức giận nói.
Tuy nhiên, hầu hết những người ở đây đều do cô ta sắp xếp.
Không sợ cô!
“A Uy! Bảo họ tiếp tục đánh! Tốt nhất là đánh ngất cô ta!” Diệp Trăn Trăn hung tợn ra lệnh.
Càng ngày càng nhiều côn đồ vây lấy Diệp Kiều……
“Cậu, các cậu có biết, số điện thoại, người nhà chị Kiều không? Ông nội Diệp, nhanh lên!” Khi u Dương chạy về đến tiệm, trong tiệm trà sữa vẫn còn nguyên một phòng khách, cô vội vàng nắm lấy An Dương và Hoa Nhụy hỏi.