Nếu kiếp trước cô không thể đoán được rốt cuộc bản thân bị Lý Vận hạ thuốc khi nào, thì bây giờ cô đã hoàn toàn hiểu rõ!
Thuốc ở trong ly Blue Margarita này!
“Ấy, đồ nhà quê cũng hiểu biết về rượu cocktail à?” Diệp Trăn Trần ngồi xổm trước mặt cô, tay đeo găng màu đen nắm chặt cằm Diệp Kiều, cô ta khinh miệt nhìn cô, chế giễu nói.
Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Kiều ngẩng lên, lấm tấm mồ hôi, rõ ràng cô rất mệt nhưng vẫn mỉm cười, nói: “Diệp Trăn Trăn, tôi khuyên cô nên nhanh chân chạy trốn đi, trốn ra nước ngoài đấy, nếu không, muộn một chút nữa cô sẽ không còn cơ hội……”
“Tôi khinh!” Diệp Trăn Trăn như nghe thấy truyện cười, kiêu ngạo nói: “Diệp Kiều! ĐM, cô đừng lấy Lục Bắc Kiêu, nhà họ Lục và nhà họ Diệp để hù tôi! Tôi không sợ!”
“A Uy! Cho cô ta uống rượu đi!”
Diệp Kiều nheo mắt lại, hàm răng cắn chặt muốn giãy giụa nhưng xương hàm của cô bị người đàn ông mặc vest kia bóp chặt, buộc cô phải mở miệng ra.
Tay phải của người đàn ông mặc vest cầm cái ly đặt bên môi cô, ly rượu khẽ nâng lên, cho dù đầu lưỡi cô không ngừng kháng cự nhưng cô vẫn bị bắt uống không ít rượu.
Ly rượu Cocktail cay nồng hòa cùng một chút vị mặn, trong ly rượu này cho thêm muối.
Diệp Kiều ho khan, sắc mặt đỏ bừng, cô nhìn thấy Diệp Trăn Trăn cười rất đắc ý, “Diệp Kiều, tôi đã bỏ thêm thuốc kích dục cực mạnh vào ly rượu này, đảm bảo một lát nữa thú tính của cô sẽ bộc phát, giống như một con chó cái, cầu xin đàn ông đ* mình!”
Quả nhiên, đúng như cô dự đoán.
“Cô yên tâm, nghĩ đến tình cảm chị em trước đây của chúng ta, tôi đã sắp xếp sáu người đàn ông với thân hình cường tráng cho cô rồi! Sáng mai, tiêu đề đầu tiên là gì nhỉ? Con dâu của cháu đích tôn gia đình quân đội tác phong hào phóng, sáu người đàn ông lực lưỡng một đêm!” Diệp Trăn Trăn càng nói càng hưng phấn, đã không thể chờ đợi đến ngày mai!
Diệp Kiều mỉm cười, Diệp Trăn Trăn này dường như còn ác độc hơn Lý Vận nhiều. Năm đó Lý Vận chỉ định đưa cô lên giường của lão già xấu xa kia.
“Diệp Trăn Trăn, tôi nói cô không thể nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai! Cô có tin không?” Diệp Kiều chế giễu nói.
“Bốp!” Diệp Trăn Trăn giơ tay tát vào má Diệp Kiều!
Khuôn mặt mềm mại của Diệp Kiều lập tức hiện lên năm dấu tay!
Chết tiệt, đây là lần đầu tiên cô bị người khác bạt tai kể từ khi trùng sinh!
“Diệp Trăn Trăn, CMN, nếu đêm nay mày không chết, tao không phải Diệp Kiều!” Cô hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Trăn Trăn, dùng hết sức lực để thoát khỏi hai người đàn ông đang bắt lấy cô, chuẩn bị đứng dậy. Đúng lúc này, Diệp Trăn Trăn chĩa khẩu súng lục trong tay vào đầu cô!
“Diệp Kiều! Nếu cô di chuyển một bước, tôi sẽ bắn nát đầu của cô!” Diệp Trăn Trăn cầm súng, chĩa vào đầu cô, hung ác nói.
Cô thực sự không dám hành động lỗ mãng.
“A Uy! Mau tiêm heroin cho cô ta!” Lúc này, Diệp Trăn Trăn lớn tiếng ra lệnh, vẻ mặt tàn nhẫn, “Diệp Kiều, cô nói xem, nếu cô nghiện ma túy, cô sẽ có kết cục như thế nào? A ha ha ha…”
Heroin!
Cô cứ tưởng Diệp Trăn Trăn đã đủ độc ác hơn Lý Vận, không ngờ rằng cô ta còn muốn tiêm ma túy vào người cô!
Độc, thật sự quá độc!
Cô nhóc này cùng lắm mới 19 tuổi, mấy năm nay rốt cuộc cô ta sống trong môi trường như thế nào mới biến thành người như thế này? Sao cô ta lại hiểu nhiều điều như vậy?
Trước kia, mặc dù Diệp Trăn Trăn có tâm cơ, nhưng không đến mức hiểu rõ điều này!
Nhìn thấy đầu kim sắp đâm vào da, Diệp Kiều nhấc chân đá một cái, “Diều Kiều, cô dám động thủ, tôi sẽ.”
“Bùm bùm bùm” bên ngoài, tiếng súng vang lên!
Tiếng đập cửa cuốn không ngừng vang lên, “Cô chủ! Hình như có người đến!”
“Người đến thì đánh cho tôi! Mau tiêm vào người cô ta đi!” Chỉ cần Diệp Kiều đáng chết nhiễm ma túy, cả đời sẽ bị hủy hoại!
A Uy bắt lấy tay Diệp Kiều, tay phải cầm ống tiêm, chuẩn bị đâm vào cánh tay của cô!
Cửa cuốn “rầm” một tiếng, bị người khác kéo lên, một bóng đen cao lớn, tay phải cầm súng lục màu đen, nhắm chuẩn vào đầu A Uy……
Anh đến rồi……