Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 493 - Chương 493:

Chương 493:

Cô ngủ có 30 tiếng đồng hồ, trong lúc đó, mấy lần thật vất vả bị anh làm tỉnh lại, dùng ống hút uống sữa bò tươi, để tránh thời gian dài cô không ăn uống, thân thể càng mệt lả.

Diệp Kiều giống như xác chết nằm sấp vào giường lớn. Ở trên, nghiêng đầu, hai mắt bị mấy sợi tóc che, rất chật vật, rất khó khăn mới mở một chút mí mắt ra, đập vào mắt, lại là chồng chất cơ bắp màu đồng cổ gợi cảm của anh!

Anh ngồi ở mép giường, nghiêng đầu, tự nhìn bản thân, hình ảnh này, thật sự giống hình ảnh tình một đêm ở kiếp trước, chỉ là trong miệng anh thiếu đi một điếu thuốc!

Ngón tay đàn ông thô ráp nhẹ nhàng trêu chọc. Vén sợi tóc bên trên gò má cô, lúc này mới phát hiện cô đang cười, cười đến khóe miệng đều căng đến quai hàm: " Bảo bối, cười gì vậy? Có phải cảm thấy rất thỏa mãn phải không?"

Anh có thể nhớ kỹ lúc kết thúc trận vật lộn kia, cô giống như thú nhỏ bổ nhào vào vào anh, hết gặm lại là cắn anh, kéo thắt lưng của anh, gạt quần áo của anh, như thế khiến anh không kịp chờ đợi liền lấp kín cô! Một thân đổ mồ hôi nhễ nhại, nhiệt tình, cuồng dã!

Mẹ nó thật đẹp!

Thỏa mãn? !

Anh cho là cô cảm thấy thỏa mãn nên mới cười? Nhưng ngược lại!

Hiện tại cô thật sự muốn băm Diệp Trăn Trăn thành tám miếng!

Cô là nhớ tới kiếp trước, rõ ràng là cô trêu chọc anh trước, kết quả, còn tính toán sai lầm đều đổ trên đầu của anh, mà anh lại nín nhịn, cũng không nói là cô câu dẫn anh trước! Có thể là xuất phát từ tự tôn đàn ông đi, vừa vặn, cô lại là người người con gái anh vừa gặp đã yêu!

Không khỏi cảm khái, kiếp trước, bọn họ thật đúng là đôi oan gia!

"Đã sắp chết, vẫn còn thỏa mãn đây..." Cô lẩm bẩm, lúc này mới phát hiện cuống họng mình giống như câm không phát ra được thanh âm nào, vừa khô vừa đau vừa câm!

Đây đều là lúc kích tình, giống như la to.

Lục Bắc Kiêu lập tức mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, từ bên trong lấy ra một hộp kẹo ngậm cỏ san hô nhãn hiệu giống như dưa hấu, móc ra một viên thuốc màu trắng.

"Đến đây, giải khát cho bảo bối!" Anh nói xong, nhét vào trong miệng cô, sau mỗi lần kích tình, cô đều phải ngậm.

Làm cổ họng khàn giọng, cuối cùng cũng thu được một chút mát lạnh.

"Còn có thể rời giường không? Để dẫn em đi bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, anh lo lắng thuốc kia có tác dụng phụ gì đó!" Ạnh xoa đầu của cô, nghiêm túc hỏi.

Diệp Kiều vừa nghe nói phải đi bệnh viện, vội vàng ngẩng đầu lên, lắc đầu liên tục giống như trống, đến bệnh viện, lúc kiểm tra nói thế nào, nói cô bị người ta hạ thuốc kích dục rồi hả ? Mất mặt hay không? !

Cô lại ngã xuống, buồn ngủ quá, mí mắt vừa khép lại ngủ thiếp đi!

Thấy cô giống như lại ngủ, Lục Bắc Kiêu cưng chiều cười lắc đầu.

Tần Lan nuốt lưỡi dao, sau khi xuất viện vừa được đưa về ngục giam, lại bị xách đưa đến nơi khác.

Nơi này, là một ngục cấp dưới của Cục An Toàn Quốc Gia chuyên môn tạm giam phần tử khủng bố nguy hại an toàn quốc gia, với bên ngoài là bảo mật, không có phiên hiệu cùng biên chế. Nơi này tạm giam phạm nhân, không có một người nào có thể còn sống đi ra!

"Bà Tần, bà có thể nâng con gái gái bảo bối của bà, từ một người tham ô bình thường, biến thành phần tử khủng bố! Chúng tôi đã lấy số liệu DNA của cô ta so sánh với số liệu DNA của lão bọ cạp độc, đúng là con gái của ông ta!" Diệp Thành cách cửa kính, nhìn Tần Lan ngồi ở bên trong, giữ lại tóc ngắn, da thịt lỏng lẻo, nhìn già thêm mười mấy tuổi, mặc áo tù nhân màu da cam, hai tay hai chân đều mang theo còng tay, còng chân, châm chọc nói.

Tần Lan nghe được Diệp Thành, đôi mắt trừng lớn, một bộ dạng thảm họa.

Cái nha đầu xấu xa đáng chết này!

Bà thật sựu hối hận lúc trước không giết chết cô ta ở trong bụng!

Lúc này, Lục Bắc Kiêu một thân lãnh khốc cũng đi tới, không nói chuyện, kéo một cái ghế ngồi xuống.

"Thẩm tra đi!" Anh bàn giao với Diệp Thành một câu.

"Tần Lan, chuyện bà và bọ cạp độc khi quen biết đến phát sinh quan hệ trong những năm này, các người còn bảo trì liên hệ hay không, nói rõ ràng toàn bộ!" Diệp Thành nhìn Tần Lan, nghiêm túc hỏi.

Bình Luận (0)
Comment