Thư Dư bị Diệp Kiều nói to như thế lại sững sờ.
"Cô Thư không tin, có muốn tôi gọi chồng tôi tới để cô tự hỏi không?!" Diệp Kiều tiếp tục giễu cợt nói.
"Cô:-" Thư Dư siết tay, nếu thực sự hỏi Lục Bắc Kiêu thì cô ta xấu hổ đến mức nào?
Diệp Kiều cũng thật ngang ngược, cô nhỏ hơn cô ta 2 tuổi lại có dáng vẻ vênh váo hung hăng! Không phải đang ỷ thế ức hiếp người khác sao?!
"Cô Thư chắc chắn không dám. Dù sao trước mặt nam thần vẫn phải giữ kẽ!" Diệp Kiều lại châm chọc.
"Cô!" Sắc mặt Thư Dư càng đỏ hơn!
"Tôi làm sao hả? Bị tôi nói không trả lời được đúng không? Vừa rồi bộ dạng xem thường anh trai Diệp Thành của tôi trên điện thoại như thế nào?!" Nhìn Thư Dư đỏ mắt lên nói không ra lời thật là hả dạ!
Cô cũng còn nhớ rõ ở kiếp trước, mười năm sáu dáng vẻ Thư Dư ngang ngược làm loạn ở nhà họ Diệp như thế nào!
Một người phụ nữ như vậy, Diệp Thành không cần cũng được!
"Diệp Kiều, tôi không muốn trở thành kẻ thù của cô!" Thư Dư nén những lời này từ sâu trong cổ họng.
"Đúng, Diệp Kiều tôi rất may mắn có cuộc sống tốt hơn người thường. Nhưng may mắn này có thể gặp nhưng không thể cầu! Cô ấy à cũng chỉ có ghen tị và ngưỡng mộ! Nói cứ như tôi muốn kết thù với cô vậy!" Mắng một trận hả giận xong, Diệp Kiều quay người định đi.
"Đúng rồi, hôm nay cô xem mắt với anh Diệp Thành của tôi cuối cùng sẽ thất bại. Sau này xin cô Thư đừng hẹn anh ấy nữa!" Lúc Diệp Kiều sắp đi đến cửa thì quay người nhìn cô ta, mạnh mẽ nói.
"Diệp Kiều! Cô là ai chứ! Cô dựa vào gì mà quyết định thay Diệp Thành?! Hôm nay tôi với anh ấy nói chuyện rất ổn! Anh ấy rất hài lòng với tôi!" Nghe cô nói vậy, Thư Dư cũng càng tức giận lao đến trước mặt Diệp Kiều mỉa mai.
"Nghe nói cô còn là con riêng của nhà họ Diệp!" Thư Dư công kích cá nhân Diệp Kiều.
Diệp Kiều cong môi, "Cô Thư không tin tôi có thể quyết định thay Diệp Thành à? Vậy bây giờ quay về phòng với tôi đi!"
"Về thì về! Tôi cũng không tin Diệp Thành nghe lời một đứa em gái là con riêng như cô! Sở dĩ anh ấy chào đón cô vì nể mặt Lục Bắc Kiêu, đừng nghĩ tôi không biết!" Thư Dư nói vô cùng tự tin.
Hôm nay Diệp Thành có ấn tượng tốt với cô ta lộ rõ trên mặt, cô ta cố gắng thêm một chút thì bọn họ có thể nhanh chóng quyết định chuyện kết hôn!
Mẹ nó Thư Dư này rốt cuộc lấy đâu ra tự tin đó vậy?!
Nhưng nếu hôm nay Diệp Thành không nghe cô em gái này thì sau này cô sẽ mặc kệ anh ấy!
Làm đồ ngốc đi!
Lúc này trong lòng Diệp Kiều vẫn không chắc ngoài miệng Diệp Thành nghe cô nói có thực sự nghe lời vô điều kiện không?
--
"Hai người các em đi đâu thế?" Vừa vào phòng Diệp Thành đã vội chào đón, anh đã đi tìm mấy lần đều không tìm thấy.
"Diệp Thành, em vừa đi gọi điện thoại, có một khách hàng khó đối phó, em nói rất lâu mới xử lý xong." Thư Dư chột dạ nói dối.
"Em đúng là rất bận ha!" Diệp Thành cười nói, "Vậy nhanh ăn cơm thôi, đồ ăn sắp nguội rồi!"
Chỉ có Lục Bắc Kiêu phát hiện ra sắc mặt vợ anh khác lạ. Hình như cô không thích đối tượng hẹn họ này của Diệp Thành.
"Anh trai, em cảm thấy anh và cô Thư không hợp lắm. Sau này vẫn đừng nên qua lại!" Diệp Kiều nói thẳng với Diệp Thành ở ngay trước mặt Thư Dư, cô nhìn Diệp Thành rồi lại nói, "Anh trai cảm thấy thế nào?"
Anh trai?
*Do bên Trung xưng hô khác bên Việt một chút nha.
Cô nhóc này lần đầu tiên gọi anh là "Anh trai" đó! Cây vạn tuế ngàn năm đã nở hoa rồi!
Diệp Thành được thích mà sợ!