Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 546 - Chương 546:

Chương 546:

Muốn sinh một em bé?

Đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng tân hôn đỏ tươi, Lục Bắc Kiêu ngây người mà nhìn cô vợ nhỏ của anh đem những thứ mới vừa mua không lâu vứt: hết: vào thùng rác, cô còn mở ngăn kéo ra, vứt hết đống đồ tích trữ ở trong đi!

Anh quay sang nắm lấy bàn tay cô, để cô ngả vào lòng mình.

“Bảo bối, lúc trước em còn sợ mang thai mà, sao bây giờ lại nôn nóng muốn sinh một đứa chứ? Bảo bối của anh vẫn còn là sinh viên năm ba đó, em tính bỏ học sao? Đồ ngốc này! Anh còn muốn tận hưởng cuộc sống hai người với em nữa đó! Còn về chuyện sinh con, em sinh thêm một đứa nhỏ, là để nó tranh sủng với anh sao?!” Lục Bắc Kiêu không thể tưởng tượng ra được hình dáng của đứa con trong tương lai của bọn họ, chỉ cần nghĩ tới việc sau này bà xã sẽ chia bớt một chút tình cảm cho tên nhóc con kia, vậy thì anh đã cảm thấy vô cùng hụt hẫng rồi!

Con trai còn chưa ra đời, vậy mà sĩ quan Lục lại đang tranh giành tình thương với thằng bé rồi!

Sao Diệp Kiều lại không nghe ra sự ghen tuông của anh được, chuyện này làm Lục Tiểu Cổn vô cùng đau lòng, Tiểu Cổn Cổn đáng thương, còn chưa sinh ra mà đã bị hũ giấm bự bá đạo ghét bỏ!”

“Lúc trước là tại vì có làm đám cưới đâu! Bây giờ em mang thai cũng có thể đi học mà! Anh nói cứ như là, chúng ta có con rồi thì không thể sống cuộc sống hai người vậy………Số ngày dành ra được cả một năm cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay! Em muốn có con trai ở với em!” Suốt ba năm nay, cũng may là có Lục Tiểu Cổn ở bên cạnh với cô……..

Diệp Kiều quỳ gối trên đùi anh, cô đưa đôi tay nâng gương mặt tuấn tú của anh lên, trông dáng vẻ như vừa làm nũng lại vừa giận dỗi.

Lục Bắc Kiêu đưa đôi tay lên ôm lấy vòng eo thon thả của cô, chất liệu mềm mại, xúc cảm vô cùng tốt.

“Muốn có con trai ở bên em……..Bảo bối, em nói như vậy anh càng không muốn có con trai!” Giọng điệu của sĩ quan Lục chua lè, trong lòng vô cùng khó chịu, lại còn có cảm giác như bị thất sủng rồi!

“Anh không thể không muốn!” Diệp Kiều bá đạo mà nói, cô sợ Lục Tiểu Cổn nghe thấy, thằng bé sẽ đau lòng.

Làm gì có người cha nào đáng ghét như anh vậy!

“Đợi hai năm nữa rồi sinh!” Sĩ quan Lục cũng vô cùng kiên trì mà nói, anh không thèm sinh con rồi để nó tranh giành tình thương với anh đâu, hơn nữa, cô cũng chỉ mới có 21 tuổi!

“Lục Bắc Kiêu! Anh đang nghiêm túc sao?!” Diệp Kiều trèo xuống khỏi người anh, cô đứng bên mép giường, trông vô cùng tức giận, đứng lên đối chất với anh.

“Phải!” Khí thế không thể thua được, giao quan Lục chắc chắn nói.

Trước mắt anh là hình ảnh cô dâu mới trong bộ sườn xám đỏ rực, cùng với mái tóc uốn xoăn có hơi tán loạn, ngón tay sơn màu đỏ chói, nhẹ nhàng dừng lại trên cổ áo đứng, ngón tay khẽ miết theo nút thắt hình con bướm, linh hoạt mà tháo ra, một ngón tay ngọc ngà khác trượt dần xuống theo vòng eo gợi cảm……….

Sắc đẹp quyến rũ!

Da thịt trắng trẻo nõn nà dần lộ ra bên ngoài từng chút một, người đàn ông ngồi bên mép giường mặc chiếc áo sơ mi quân đội màu xanh lá cây, cổ áo rộng mở, chiếc cà vạt đen cũng treo vắt vẻo trên cổ, nhìn thấy cô dâu mới ở trước mặt anh dần dần cởi bỏ quần áo cùng thắt lưng, yết hầu gợi cảm kia của anh cũng không nhịn được mà động đậy.

Sườn xám may theo hướng xéo, sau khi cô tháo gỡ nút thắt để lộ ra bên ngực trái cùng nốt ruồi nhỏ màu đỏ hình chu sa, nốt ruồi nổi bật lên trên làn da trắng tuyết, đánh mạnh vào thị giác của người xem, hai bàn tay anh nắm chặt lại, lập tức muốn xông lên, nhưng mà, dáng người đỏ rực như lửa kia đã nhào vào lòng anh trước!

Hai người cùng nhau ngã xuống chiếc giường cưới, vậy mà chú rể lại bị cô dâu mạnh mẽ đè dưới thân!

“Nhất định phải sinh con trai!” Cô vô cùng khí phách mà nói, đôi tay bắt đầu chuyển động, hướng về phía thắt lưng của anh.

!!!

Tuy rằng là bị vợ nhỏ đè ngã, là một chuyện vô cùng sung sướng, nhưng mà, sao anh lại có cảm giác bản thân mình như công cụ sinh con thế?!

“Thích thì làm, nhưng trước hết không cần phải sinh con!” Anh vẫn kiên trì mà nói, “Ưm!”

Anh mới vừa cất lời, cô dâu mới liền mạnh mẽ mà chặn môi anh lại!

………………

“Bảo bối, em là đang cậy mạnh hiếp yếu a………” Chỉ trong chốc lát, giáo quan Lục đã biến thành tù binh của bà Lục!

Bình Luận (0)
Comment