Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 580 - Chương 580:

Chương 580:

Diệp Kiều làm sao biết cô ta gây sự sau lưng?!

Thư Dư nhìn tin nhắn châm biếm do Diệp Kiều gửi tới, tức đến xanh mét mặt mày!

Lúc đó, Diệp Kiều nghĩ đến dáng vẻ tức chết nhưng lại không thể làm gì cô cả của Thư Dư là cô đã cảm thấy sảng khoái!

Cô ngồi dậy, xuống giường, hôm nay là mồng một tết, cô trở về nhà của bọn họ một mình, nhìn căn phòng trống vắng, đột nhiên cảm thấy cay cay ở sống mũi, cô bĩu môi một cái, lấy từ dưới gối ra vài bao lì xì.

Cô lại lấy một cái hộp nhỏ ra từ ngăn kéo đầu giường, mở ra, bên trong đã có sáu bao lì xì rồi!

Cái hộp này chuyên dùng để đựng tiền mừng tuổi của Lục Tiểu Cổn.

Sáu bao lì xì này đều là tiền mừng tuổi mà cô cho Lục Tiểu Cổn hằng năm, mỗi năm đều có hai bao, một bao là của cô, một bao là cô lì xì giúp Lục Bắc Kiêu.

“Diệp Kiều! Tiền mừng tuổi của con tương lai phải đưa cho con hết đấy! Không được phép tham ô!”. Mỗi cuối năm, Lục Tiểu Cổn đều khí phách cảnh cáo cô một lần.

“Lục Tiểu Cổn, đây là tiền mừng tuổi năm nay cha và mẹ cho con, mẹ cho con 666, cha cho con 999! Có phải rất nhiều hay không?! Có muốn không? Nếu muốn thì trở về nhanh đi, sau khi trở về, mẹ sẽ cho con nhiều hơn nữa!”. Vừa nói cô vừa rơi nước mắt, bây giờ làm thế nào cũng không thể nghe thấy giọng nói kiêu ngạo của Lục Tiểu Cổn được nữa rồi…

Còn nhớ, năm đầu tiên cô lì xì cho cậu là sáu hào sáu xu, lúc đó Lục Tiểu Cổn chê ít, tức giận đến mức hai ngày không nói chuyện với cô!

Năm thứ hai cô cho cậu sáu tệ sáu, cậu vẫn chê ít, lại hai ngày không để ý đến cô.

“Tiền mừng tuổi mang ý nghĩa cầu may! Khi còn bé, hàng năm mẹ chỉ được một xu tiền lì xì mà đã vui mừng chạy khắp thôn, có thể mua được mười gói đậu phộng da cá đấy!”

“Lúc mẹ còn bé là thập niên 70! Bây giờ sắp sang thế kỷ 21 rồi!”. Lục Tiểu Cổn tức giận nói, Diệp Kiều thúi thế mà lại lừa dối cậu như trẻ con bình thường!

Năm thứ ba cô cho cậu 66 tệ, Lục Tiểu Cổn mới thỏa mãn một chút, chẳng qua vẫn rất ghét bỏ nói: “Tài sản của cha đã cho mẹ cả rồi, bà ngoại còn cho mẹ 150 triệu làm của hồi môn! Thế mà mẹ cho con có mấy chục tệ?! Nếu cha mà biết, chắc chắn sẽ chửi mẹ keo kiệt! Ông ấy cho con 9999 tệ 9 hào 9 xu còn tạm được!”

Diệp Kiều thúi, chỉ cho cậu 66 tệ, phần của cha hẳn 99 tệ!

“Thằng nhóc xấu xa này, năm nay tăng gấp mười lần năm trước mà con vẫn chưa hài lòng?”. Diệp Kiều tức giận nói: “Cha con cho con? Con đi mà nằm mơ! Tương lai con sinh ra, có lẽ một xu cha cũng không cho con đâu!”

“Còn nữa, số tiền bà ngoại cho mẹ không phải đã đem đi đầu tư hết rồi sao? Tiền của cha con mẹ cũng đầu tư vào bất động sản cả rồi, mẹ con chuẩn bị xong nhà tân hôn cho con luôn rồi, con không biết sao?”

Lục Tiểu Cổn cứng họng, vẫn hai ngày không để ý đến cô!

Diệp Kiều chảy nước mắt, nhìn tiền mừng tuổi của Lục Tiểu Cổn, nhớ lại những chuyện trước đây với cậu, lòng cô đau nhói: “Tiểu Cổn thúi, năm nay không lì xì cho con nữa! Ai bảo con vẫn chưa về! Tiền mừng tuổi trước kia cũng tịch thu hết luôn!”

Cho dù cô hù dọa Lục Tiểu Cổn như vậy cũng không nghe thấy giọng nói ngang ngược của cậu.

Diệp Kiều thở dài, vẫn bỏ hai bao lì xì thật dày vào hộp…

Chiếc máy tính xách tay để mở cả đêm trên tủ đầu giường phát ra âm thanh báo tin nhắn đến trên QQ, cô cầm qua.

Dưới góc phải có ba biểu tượng chim cánh cụt, trong đó biểu tượng của cô đang nhấp nháy, khi thứ này lần đầu tiên xuất hiện trên mạng, cô đã đăng ký rất nhiều con số đẹp, chọn ra ba dãy số vô cùng hay, cô một cái, Lục Bắc Kiêu một cái, Lục Tiểu Cổn một cái, online lên mỗi ngày.

Lúc trước Lục Tiểu Cổn còn dặn dò phải giúp cậu nâng cấp QQ mỗi ngày!

Vậy thì khi cậu trưởng thành, cấp QQ của cậu đã rất cao rồi!

Lục Tiểu Cổn có đôi khi cũng rất ngây thơ.

“Diệp Kiều, năm mới vui vẻ! Không được tham ô tiền mừng tuổi của con!”

Diệp Kiều ngây người, tin nhắn này do số QQ của Lục Tiểu Cổn gửi tới!

Bình Luận (0)
Comment