Vừa mới vào thang máy, Tô Mục đã đưa tay lên lau vết máu trên khóe miệng, cánh tay anh hất tay Diệp Kiều ra, nhích người sang một bên, đưa lưng về phía cô, tỏ vẻ không muốn để ý đến cô.
“Tiện Tiện! Sao anh lại gạt em?! Vì sao không nói cho em biết ngay từ đầu?!”. Diệp Kiều tức giận chất vấn, nghe Mễ Khả nói, Tiết Văn có ý đồ sử dụng quy tắc ngầm với Tô Mục là chuyện bắt đầu từ một năm trước, Tô Mục vẫn không theo, từ đầu vẫn luôn chịu đựng, nét mặt thì miễn cưỡng, sau đó ngay cả miễn cưỡng anh cũng không thể nào chịu đựng được nữa, lập tức không nể mặt mũi Tiết Văn luôn!
Thằng nhóc thúi này, thế mà lai không nói cho cô biết!
Tô Mục không nói câu nào, cửa thang máy mở ra, anh đi ra ngoài đầu tiên, cơ thể mảnh khảnh vài lần như muốn ngã xuống.
Sao cô lại không hiểu tâm lý của Tiện Tiện được chứ, thằng nhóc thúi này lần trước làm loạn đòi trở mặt với cô vì cô tuyệt tình, lại bị cô bắt gặp Tiết Văn ức hiếp anh như vậy, anh muốn để ý đến cô mới là lạ đó!
“Tô Mục!”. Mễ Khả thấy Tô Mục ra khỏi khách sạn thì lập tức bước tới nghênh đón.
Tô Mục hung dữ trợn mắt nhìn cô ấy: “Mễ Khả, cô bị đuổi rồi!”
“Mễ Khả, cô đừng để ý đến anh ta!”. Diệp Kiều đi tới, cất giọng nói, rồi bảo A Đông A Tây kéo Tô Mục đến chiếc xe thương vụ bên cạnh.
“Diệp Kiều! Chuyện của anh, không cần em quan tâm! Em bớt lo chuyện của người khác đi, bây giờ người anh không muốn nhìn thấy nhất chính là em đó!”. Tô Mục bị thương cả người, sau khi được kéo lên xe thì cắn răng nói với Diệp Kiều ngồi ở đối diện.
Anh rất ít khi gọi tên đầy đủ của Diệp Kiều, lúc nào cũng gọi “nhóc Kiều”, gọi tên đầy đủ của cô, có nghĩa là vạch rõ ranh giới với cô!
Anh càng chưa từng nói mấy lời tàn nhẫn trước mặt cô, lúc nào cũng cợt nhả, không tim không phổi.
Diệp Kiều nhìn Bờm Sư Tử Tiện Tiện ngồi ở đối diện, mấy tháng không gặp trông anh đã hốc hác đi nhiều, tóc và râu không biết đã bao lâu rồi chưa cắt tỉa, trông rất chán chường, cô vừa tức giận vừa đau lòng.
“Em quan tâm anh có muốn hay không à, chuyện này em cứ quản đấy!”. Cô mạnh mẽ nói.
Tô Mục tức giận đến mức hung hăng trừng mắt nhìn cô ở đối diện: “Diệp Kiều, là em nói sau này đừng gặp lại nhau nữa!”
Sau khi nói câu này, Tiện Tiện lập tức nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Diệp Kiều không để ý đến anh tí nào!
Sau khi đưa Tiện Tiện đến bệnh viện, cô để A Đông và Mễ Khả ở lại bệnh viện quan sát với anh, cô thì đi cùng A Tây đến công ty internet Thiêm Dực nằm trong một tòa nhà văn phòng trên một đoạn đường phồn hoa trong trung tâm thành phố.
Cô đi thẳng vào phòng làm việc của mình, mở máy tính ra, gõ bàn phím, đánh chữ cộc cộc cộc.
Rạng sáng, cô hoàn thành bản thảo dài hơn mười nghìn từ, sau đó sử dụng máy chủ prroxy, đăng nó vào phần “Mồm năm miệng mười về giới giải trí” trên diễn đàn Thiêm Dực!
“Alo, tôi là Diệp Kiều! Thông báo xuống dưới, hoạt động tất cả các bộ phận trong diễn đàn, thuê “thủy quân” cũng được, người mình cũng được, đẩy một tiêu đề là “Chuyện chưa kể về một bà lớn nào đó trong làng giải trí sử dụng quy tắc ngầm với nam nghệ sĩ” lên cho tôi!”
Quản lý diễn đàn còn chưa tỉnh ngủ, vừa mở máy tính, lên diễn đàn Thiêm Dực, vừa mở ra đã thấy bài đăng mới nhất, sau khi đọc nội dung xong, cơn buồn ngủ của anh ta hoàn toàn biến mất, nhất thời tỉnh táo tinh thần!
“Sếp Diệp! Bài hay lắm! Ngày mai lượng truy cập của nhóm chúng tôi sẽ bùng nổ cho xem!”. Bài viết này quá chấn động, mặc dù không phải là thật!
ID người mở topic tên là: Nữ vương lột da!
Tiết Văn bị những cú điện thoại liên tiếp làm tỉnh giấc, người gọi điện đến đều là các nhà truyền thông.
“Giám đốc Tiết, xin hỏi, bà đã xem bài viết trên mạng chưa? Rất nhiều cư dân mạng suy đoán rằng nữ chính trong bài viết chính là bà, bà cảm thấy như thế nào đối với chuyện này?!”. Sau khi điện thoại được kết nối, phóng viên đã vội vàng hỏi.