Tiết Văn vốn dĩ vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, lúc này sắc mặt chợt thay đổi, bởi vì, Tiểu D chính là Tô Mục!
Đây cũng là bài đăng đầu tiên công kích Tiết Văn từ một nam nghệ sĩ là đương sự!
“Xem ra chuyện này cơ bản là thật rồi! Bà tổng giám đốc sử dụng quy tắc ngầm với nam nghệ sĩ là Tiết Văn, không trật vào đâu được!”
“Nếu là sự thật thì Tiết Văn quá ghê tởm, cũng quá đen tối!”
“Ngoài mặt thì như thánh mẫu Maria, xây dựng hình tượng người phụ nữ trung trinh, nhưng mà đằng sau thì dơ bẩn như thế! Chơi đàn ông thì cho qua đi, lại còn dùng quy tắc ngầm, nhiễu loạn trật tự của giới giải trí!”
Bình luận của cư dân mạng và thảo luận của phóng viên truyền thông có mặt tại hiện trường đều nhất trí, thậm chí có rất nhiều cư dân mạng nhiệt liệt bàn tán xem Tiểu D rốt cuộc là ai, có người nghĩ đến Tô Mục – người hơn nửa năm không có hoạt động gì cả.
“Hắn ta đang đặt điều!”. Tiết Văn đứng lên, kích động nói.
“Sếp Tiết, bà bình tĩnh một chút!”. Quản lý bộ phận quan hệ công chúng vội vàng kéo bà ta xuống, trấn an.
“Các bạn, đã có cư dân mạng chỉ đích danh bà Tiết của chúng tôi, chuyện này chúng tôi nhất định phải thông qua pháp luật để bảo vệ quyền lợi của bà Tiết!”. Quản lý bộ phận quan hệ công chúng bình tĩnh nói.
“Bà Tiết! Dựa vào lời kể của Tiểu Dư đã nói rất rõ nhiều chi tiết, ngay cả biển số xe của bà anh ta cũng nói y chang, xem ra, Tiểu Dư này thật sự là một trong những đương sự rồi!”. Có phóng viên hỏi.
Tiết Văn nghiêm mặt, cũng đã mất đi sự bình tĩnh trước đó, bà ta biết, cho dù bộ phận quan hệ công chúng nói sử dụng pháp luật, nhưng tin đồn đang nói về bà ta, đồng thời phần lớn người đều tin đó là sự thật!
Bà ta có giải thích như thế nào đi nữa, có phủ nhận như thế nào đi nữa cũng vô dụng!
Lần này, danh tiếng và uy tín của bà ta sẽ bị giảm sút rất nhiều trong giới, đồng thời bà ta còn phải đối mặt với nghi vấn của nhà chồng!
Tiết Văn bị Diệp Kiều đánh đòn cảnh cáo đến mức trở tay không kịp!
Lúc này, điện thoại di động của bà ta lại reo lên, Tiết Văn lặng lẽ ra ngoài nghe máy.
“Sếp Tiết, chơi vui không? Còn có trò hay hơn nữa, bà có muốn chơi không?”
“Cô là Diệp Kiều!”. Tiết Văn nghe thấy giọng điệu xấu xa của Diệp Kiều thì hung ác nói.
“Sếp Tiết nhớ lâu nhỉ, đúng vậy, tôi là Diệp Kiều!”. Diệp Kiều đứng bên cửa sổ sát đất, nhìn về phía chân trời xa xăm, trầm giọng nói: “Sếp Tiết, những gì tôi đã nói tối hôm qua cũng không phải là hù dọa bà, càng không phải mạnh miệng! Chuyện này, là một món quà nhỏ tôi tặng cho bà thôi! Tôi tin rằng, còn có càng nhiều người bị hại như Tiểu D đứng ra nữa, cùng nhau lột xuống bộ mặt dối trá của bà!”
Tiết Văn nghe vậy thì tức giận đến mức toàn thân run lên.
“Diệp Kiều! Cô đắc tội tôi như vậy, là muốn bạn của cô, Tô Mục, mãi mãi bị đóng băng trong giới giải trí có đúng không?”. Tiết Văn hung ác nói.
Diệp Kiều dường như đang nghe chuyện cười: “Sếp Tiết, nhờ câu này của bà, Diệp Kiều tôi sau này phải thổi cho Tô Mục bùng lên mới được, còn bà, chờ bị nhà chồng bà đuổi ra khỏi nhà đi!”
“Nhóc con, cô cũng đừng mạnh miệng! Tiết Văn tôi cũng không sợ bị dọa đâu!”. Tiết Văn hung ác nói, lúc này, trợ lý của bà ta hốt hoảng chạy tới.
“Sếp Tiết, không xong rồi!”. Tina trông như sắp chết đến nơi.
“Làm sao vậy?”. Tiết Văn sầm mặt lại nói, Tina kéo bà ta muốn đi nhanh lên, nhưng mà vô số phóng viến và nhiếp ảnh gia đã vọt về phía bà ta, liên tục chụp ảnh và đặt câu hỏi.
“Bà Tiết! Đối diện với tấm hình khiếm nhã đó, bà còn muốn nói gì nữa không?”. Một phóng viên kích động hỏi.
Hình khiếm nhã?
Có ý gì?
Tiết Văn không hiểu gì cả, lúc này, một phóng viên đã giơ cao máy tính xách tay lên, chỉ thấy trên màn hình là hình ảnh Tiết Văn đang “tìm vui làm mừng” với một nhóm các nam nghệ sĩ trong một bữa tiệc tư nhân, bà ta mặc một bộ đồ xuyên thấu, chỉ thoáng che chắn các bộ phận quan trọng, đầu đội vương miện, ngồi trên ghế như nữ vương, rất nhiều đàn ông quỳ trên mặt đất, người hôn má bà ta, hôn mu bàn tay, mu bàn chân…