Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 671 - Chương 671:

Chương 671:

Một mình anh, đánh với đám giang hồ hơn trăm người bọn chúng?

Đường Thiếu Đình không khỏi kinh ngạc nhìn Lục Bắc Kiêu bằng con mắt khác, nhìn tác phong của anh cũng ra dáng một người đàn ông đáng để tựa vào đấy chứ!

“Anh Kiêu! Anh yên tâm! Em vẫn ổn!” Diệp Kiều xông tới bên cửa, xuyên qua ánh đèn, nhìn đến chỗ anh mà nói.

Lục Bắc Kiêu cũng thấy cô.

Nhếch miệng lên, anh cười một cái, tốt nhất là cô không có chuyện gì, nếu không…

“Không được nhúc nhích, đứng cho đàng hoàng!” Thái Muội trang điểm dày cộp, tay cô ta cầm súng lục chĩa vào Diệp Kiều, giọng nói đầy sự đe dọa.

“Đánh!” Đường Thiếu Đình nhanh chóng vứt tàn thuốc trong tay, ra lệnh một tiếng, tiếng dao bầu rơi lộp bộp trên mặt đất vang lên, anh ta quay người đi đến chỗ hành lang, Diệp Kiều vẫn đứng đó nhìn đám lộn xộn nhưng cô không mấy lo lắng.

“Thấy chưa, kia chính là chồng tôi!” Cô nói trong sự kiêu ngạo: “Anh Đình, tôi cùng anh không ân cũng không oán, anh cùng Đông Thăng không hợp nhau, anh cũng khinh thường tình nhân của anh ta là Tiết Văn mà, không phải tôi thay anh hành đạo rồi sao, thôi thì chuyện tới nước này, một là anh thả tôi ra, hai là đêm nay anh chết chắc rồi!”

Cách đó không xa là hình ảnh Lục Bắc Kiêu một mình đánh cả đám người.

Bên này, Diệp Kiều đứng khoanh hai tay trước ngực, dùng kế khích tướng thuyết phục Đường Thiếu Đình.

Đường Thiếu Đình nhếch miệng lên, ánh mắt sáng rực nhìn cô: “Em gái, đêm nay anh sẽ giết chết hắn ta, em sẽ là của anh, tin không?”

Diệp Kiều cảm thấy buồn cười vô cùng: “Anh Đình, người đàn ông của tôi không dễ dàng gì đánh bại được đâu, người khiến tôi tâm phục khẩu phục cũng chỉ có anh ấy!”

Cô nghĩ thầm, chị đây nếu không mang thai thì đã đánh cho ngươi răng môi lẫn lộn.

“Anh Đình, chúng ta…” Thấy người của mình hơn phân nửa đã bị đánh ngã rạp trên mặt đất, một tên côn đồ liền chạy đến nói.

Lúc này, người phụ nữ trang điểm dày cộp kia hướng súng về phía Lục Bắc Kiêu định bóp cò. Diệp Kiều hoảng sợ vô cùng, chỉ là, anh đã phát hiện ra, nắm lấy một miếng gỗ chắn trước mặt mình!

“Yêu muội!” Đường Thiếu Đình nổi giận, tiến lên giật lấy cái súng trên tay cô ta, bọn họ lăn lộn trong giang hồ, từ trước đến nay luôn đặt đạo đức và chính nghĩa lên hàng đầu!

Diệp Kiều đánh giá cao điểm này của Đường Thiếu Đình!

“Đánh như vậy, anh ta có thể làm gì được chứ?” Đường Thiếu Đình nói, tay cởi áo khoác da, lộ ra thân hình cơ bắp, anh cầm lấy con dao, chậm rãi cột lại dây thừng, anh ta muốn quyết đấu với Lục Bắc Kiêu!

Diệp Kiều nhếch môi, nhìn chằm chằm vào thân hình phía trước: “Anh cũng từng là lưu manh, từng là côn đồ, lái được máy bay cầm được súng, hạ được độc. Anh Kiêu! Anh nói xem rốt cuộc anh làm được cái gì?”

“Em gái, em đang hù dọa anh? Đường Thiếu Đình không dễ hù dọa vậy đâu!” Anh ta nghiêng người về phía trước, sáp lại gần bên mặt cô mà nói, Diệp Kiều lập tức lui về phía sau, lúc này, một cây dao bầu đã hường về phía anh ta, nhưng may là anh ta né kịp.

Là Lục Bắc Kiêu!

Không thể để người đàn ông khác đến gần cô dù chỉ là một chút.

Mồ hôi trên trán không ngừng chảy xuống, anh ta cởi áo xuống để lộ ra thân thể cường trán. Lau lau mồ hôi, xong xuôi anh ta vứt cái áo qua một bên, đứng dưới ánh sáng trên hành lang. Đường Thiếu Đình cởi trần, ngoắc ngoắc ngón tay, khiêu khích!

Đường Thiếu Đình lúc này như một người khác, anh ta toát ra một vẻ nham hiểm, chạy nhanh tới chỗ Lục Bắc Kiêu!

Diệp Kiều cũng biết, Đường Thiếu Đình chắc chắn không phải kẻ bình thường, nếu không, trẻ như vậy, cũng chỉ có thể là một tên tiểu tử thôi chứ sao có thể đối địch với tình nhân của Tiết Văn, có vị trí như vậy trong giới giang hồ được!

Hai người đàn ông cởi trần, nửa thân trên cơ bắp cuồn cuộn, hai người lao vào quyết đấu với nhau, đao kiếm xoẹt qua, không ai chịu nhường ai, chiến đấu một mất một còn!

“Cô có gì ghê gớm mà hai người đàn ông kia phải lao vào đánh nhau vì cô?” Yêu muội chua xót nói, cô ta nhìn Diệp Kiều bằng ánh mắt khinh miệt.

Bình Luận (0)
Comment