Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68:

Chương 68:

Nha đầu ngọt ngào kêu một tiếng “ anh Kiêu” đủ để làm người đàn ông cao hơn mét tám phải quỳ xuống gấu vay của cô.

Làm sao mà tức giận được nữa chứ….

Đường Hựu Thời quả thật ngẩn ra, người đàn ông cao lớn đột nhiên xuất hiện này là ai?

Nhìn cách ăn mặt, giống người đã trãi đời, giày da mà quýt, quần bò xanh đen giặt nhiều lần hơi phai màu, trên người mặc áo thun màu đen, còn đội thêm cái nón lưỡi trai nhìn không rỏ mặt.

Chỉ nhìn Diệp Kiều như con chim nhỏ sà vào vòng tay của anh.

Thật, thật sự là bạn trai của cô ấy sao?

Cô mới có 18 tuổi mà đã có đối tượng rồi?

Đường Hựu thời rất không muốn tin!

Anh rất thích cô gái xinh đẹp này, cũng thật lòng muỗn giúp đở cô, nên mới mượn cơ hội này tiếp xúc với cô.

Nên nói thế nào nhỉ?

Cô gái xinh đẹp này dường như toàn thân đều tỏ ánh hào quan, ánh sáng rực rỡ tạo cho người khác có cảm giác muốn lại gần hơn.

Diệp Kiều ngẩng đầu lên, đối mặt với gương mặt đen thui của Lục Bắc Kiêu, trên người anh có cảm giác mát lạnh được thổi bởi điều hòa của khách sạn, anh chắc đã đến một lúc lâu rồi…

“Anh Kiêu, anh được nghỉ phép sao?” Cô kích động hỏi anh.

“Ừa!” Anh đáp một tiếng, ánh mắt rơi trên người đàn ông cách đó không xa, anh ta mặc vest và mang giày da trong một ngày nắng nói thế này, nhìn khá bình tĩnh, trong lòng thì đang nghĩ làm cách nào đánh chết Đường Hựu Thời.

Cái loại “ thư sinh yếu ớt” này anh chỉ cần dùng một tay là có thể bóp chết tươi trong vòng năm phút.

Dường Hựu Thời bị anh nhìn đến phát hoảng, đứng ở một khoảng cách xa như thế mà vẫn cảm nhận thấy sát khí!

Nhưng anh chưa làm cái gì nha!

“Đường tiên sinh, anh ấy là bạn trai của tôi!” Diệp Kiều làm sao mà không hiểu thùng giấm chua bên cạnh mình đang nghĩ gì chứ, vị để bảo vệ cái mạng nhỏ của Đường Hựu Thời, cô nhanh chóng giới thiệu.

Tay nắm lấy bàn tay to của đại ma vương, mười ngón tay đan vào nhau, lại còn lắc lắc, này, đại gia, cho chút mặt mũi đi, đừng đánh người ta đó!

Đường Hựu Thời bối rồi kéo kéo khóe miệng, “ Xin, xin chào!”

Giỏi cho một cái P a!

Giả vờ đạo đức, thú đội lớp người!

Lục Bắc Kiêu không cho chút mặt mũi, sắc mặt lạnh lùng, nếu không phải nha đầu đang lắc lắc cánh tay anh, anh đã sớm cho tên tiểu tử này biết đất mẹ là như thế nào rôi!

Chướng mắt!

“Yo! Đây không phải là Đường đại thiếu gia sao?” Đổ Quân sợ gây ra án mạng vội vàng đi lên phía trước chào hỏi Đường Hựu Thời, bình thường anh còn không đếm xỉa gì đến những mấy tiểu bối này.

“Chú Đổ! Thật trùng hợp! đến kiểm tra công việc ở khách sạn sao!” Đường Hựu Thời nhiết tình chào hỏi, khách khách khí khí, rỏ ràng hai người cùng tuổi mà!

Tiểu tử, tôi đến cứu cái mạng nhỏ của cậu đấy!

Người báo tin cũng là anh, người sợ gây ra án mạng cũng là anh, quả thật ngang dọc gì cũng là anh hết!

Bên này Diệp Kiều đang muốn chào hỏi Đổ Quân, lại bị Lục Bắc Kiêu kéo đi về phí cầu thang dự phòng.

Bạn trai ghen rồi, kéo bạn gái đi xuống hai tầng lầu mới buông cô ra, tự mình dựa vảo tường nhìn cô không nói gì.

“Anh Kiêu, anh không lẽ là hiểu lầm em và Đường Hựu Thời đấy chứ? Có phải cậu trẻ nói với anh, cho nên anh mới đột ngột xuất hiện?” Diệp Kiều ngẩng đầu nhìn anh, thẳng thắng nói.

Bộ dang của anh lạnh lùng không nói gì bất giác làm cô nhớ đến Lục Bắc Kiêu ở kiếp trước khi ghen.

“Anh Kiêu, anh không tin chính mình như thế sao, còn không tin em nữa? Em là loại người gặp ai cũng thích sao? Hơn nữa Đường Hựu Thời không phải là kiểu người em thích。Anh ta làm sao mà so được với anh, anh là vương giả mà.” Vì để bạn trai vui lên, cô vừa làm nũng vừa nói ngọt, cô không thể giồng như kiếp trước thêm dầu vào lửa nữa.

Không làm thì sẽ không chết, kiếp trước là cô tự mình tìm được chết mà!

Chỉ đáng tiếc bạn trai cô dường như đang tức giận thật, còn không để ý đến cô, chỉ đứng dựa lưng vào tường lạnh lùng nhìn cô.

Bình Luận (0)
Comment