Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 711 - Chương 711:

Chương 711:

Trong khu rừng nguyên sinh, xung quanh trông có vẻ yên tĩnh, lũ sói con trong bộ quần áo ngụy trang màu xanh lục ngụy trang như những bụi cây đang phục kích.

"Đệt mợ, các anh em, tình huống nghiệm trọng, hướng hai giờ có quân phiến loạn, ba tên!"

"Lục Diêm Vương đang muốn cho chúng ta một buổi diễn tập mà không nói tiếng nào sao?! Số 1, bắn!"

Số 4 chưa dứt lời thì số 1 Hứa Nghị đã nổ súng, bắn liên tục ba phát đều trúng đích, nhưng mà súng cậu ta toàn là đạn rỗng!

Hứa Nghị kiêu ngạo đứng lên: "Ba người kia, các anh đã tử trận!"

Lũ sói con này nghĩ ba tên được trang bị đầy đủ đó là quân nhân được Lục Diêm Vương cử đến để huấn luyện dã chiến cho bọn họ!

Cách Hứa Nghị chưa đến năm mươi mét, ba tên tay cầm súng bắn tỉa đầu đội mũ bonnie, trên mặt cũng ngụy trang nên không nhìn rõ mặt, sau khi bị bắn ba phát họ mới nhìn về phía Hứa Nghị, một trong số họ được đào tạo bài bản đã nhắm ngay Hứa Nghị.

Khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Hứa Nghị: một chú sói con chưa từng giết người có thể do bản tính cảnh giác mà cậu đã ngay lập tức nằm xuống trước khi đạn của địch ra khỏi nòng!

Tiếng súng vang lên.

Mùi thuốc súng thoảng qua mũi!

"Cái đệt!"

"Là đạn thật!"

"Không phải diễn tập!"

Kẻ này rống to hơn kẻ kia, mà ba tên phiến quân kia đã bắt đầu tấn công về phía họ: "Tuyệt vời, chúng không có đạn thật!"

"Nghe nói bọn họ đều là lính của số 10! Số 10 bất cẩn quá, ôi, tôi cảm thấy tiếc thay anh ta!" Lính đánh thuê nước ngoài nói tiếng Anh, như những thợ săn xảo quyệt tự mãn, tiếp cận con mồi nhỏ của họ.

Nhìn thấy quân phiến loạn đang đến gần, Hứa Nghị nghiến răng, cảm giác làm một con cừu chờ bị giết vô cùng khó chịu!

"Lục Diêm Vương! Yêu cầu tiếp viện! D nói với A!" Hứa Nghị bóp chặt tai nghe, giận phát điên, họ gọi rất lâu mà không nhận được hồi âm từ anh.

"Tiếp viện? Các cậu không biết phản kháng à?" Giọng nói bình chân như vại của Lục Diêm Vương nọ vang lên.

Nghe vậy đám Hứa Nghị càng thêm tức giận, đội viên của anh sắp bị phiến quân "bằng bằng bằng" rồi đó, anh lại có thể lơ đãng vậy hả!

"Ông đây không có đạn, phản kháng quần què!"

"Nói cứ như cho các cậu đạn là các cậu có thể phản kháng ấy, cả đám chưa từng giết người!" Giọng nói chế giễu của Lục Diêm Vương vang lên.

"Họ Lục, anh cho ông đây bắn đạn thật, ông đây không những cho chúng nó về chầu trời mà còn tự sát cho anh xem!" Hứa Nghị cắn răng nói.

Những người khác cũng oán hận nói.

"Lời này cũng là do các cậu nói!" Giọng nói trầm thấp của Lục Diêm Vương truyền đến, sau đó là giọng nói nghiêm túc nhưng cao vút của anh cùng với những lời nâng cao tinh thần!

"Đám nhóc con! Balo các cậu đều có đạn thật, bây giờ lên đạn thật, đánh trả ngay lập tức!"

Cmn!

Có đạn thật!

Lũ sói con đều đang mặc đồ ngụy trang ở các điểm mai phục ngay lập tức phấn khích, duỗi tay lần mò lấy đạn thật trong balo.

"Đệt tôi cuối cùng cũng hiểu, Lục DIêm Vương đã sớm biết hôm nay chúng ta sẽ gặp phải mai phục!"

"Lục Diêm Vương anh giỏi. Anh già! ĐM ông đây suýt nữa đã ăn kẹo đồng rồi đó!" Nghe những lời Lục Tốn nói Hứa Nghị kích động tức giận đến mức muốn bắn một viên vào tên Lục Diêm Vương xấu xa kia!

Cậu ta lập tức phục kích xong, nhắm vào giữa đần kẻ dẫn đầu, bóp cò!

Một phát trúng đích!

Trong lòng Hứa Nghị sảng khoái reo lên: Cuối cùng ông đây cũng giết người!

Không có cảm giác sợ hãi như tưởng tượng, chỉ có sảng khoái!

"Hả! Sao tụi nó lại có đạn thật?!" Nhìn thấy đồng đội của mình ngã xuống, tên lính đánh thuê khác hét lên, bọn họ đã được huấn luyện nằm xuống một cách bài bản.

"Mẹ nó! Chúng ta trúng mai phục!" Tên đó dần nhận ra nói, số 10, quả nhiên vẫn là tên số 10 kia!

Bình Luận (0)
Comment