Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 75 - Chương 75:

Chương 75:

Năm đó Diệp Kiều lần đầu tiên đến Diệp gia với thân phân là con gai riêng.

Con cháu trong đại viện rất sĩ diện, trong đó có cả Diệp Thành. Thời đại đó đối với con riêng, mọi người không có nhiều bao dung.

Đi ra khỏi cửa thường hay bị đám bạn xấu cười, Diệp Thành đem tất cả trút lên đầu Diệp Kiều.

Lúc đố Diệp Kiều chỉ là cô gái quê tự ti yếu ớt, có lần Diệp Thành chỉ vào mặt cô mà mắng, “ Đến từ đâu thì cút về đó đi! Diêp gia chúng tôi không chứa người nhu cô!”

Cô bé 12 tuổi vừa mập vừa tự ti chạy ra khỏi nhà, trong lòng nghỉ, tôi cũng không thèm cái nhà này!

Lúc trước tuy rằng khổ sỡ, nhưng cha mà đều đem những thứ tốt nhất cho cô. Ở Diệp gia có tiền có thế, trừ ông nội ra, ai xem cô là người nhà chứ? Dến cả con gia của bão mẫu cũng bắt nạt cô.

Có lần cô chạy ra khỏi đại viện, không biết đông tây nam bắt cứ đi loạn, đi mệt rồi thì ngồi nghỉ dưới gốc cây, cũng chình hôm đó là lần đầu tiên cô gặp Thẩm Hi Xuyên.

Thẩm Hi Xuyên lúc đó tan trường sớm, gặp cô ngồi đó thì ấm áp hỏi thì đã thu hút được trái tim của Diệp Kiều.

Cũng từ đó tính cách Diệp Kiều cũng thay đổi, thay vì bị người bắt nạt, cô học được cách bắt nạt lại người khác, cũng thường giúp Thẩm Hi Xuyên chống lại những người trong khu này.

Mà sau này Diệp Kiều gả cho người anh em tốt nhất của anh ta Lục Bắc Kiêu, Diệp Thành càng ghét bỏ cô hơn, cảm thấy người anh em của mình bị con nhóc này dụ dổ, vẫn luôn hoài nghi là cô cố ý.

Đối với ân oán kiếp trước của Diệp Thành, hiện tại Diệp Kiều cũng không tính toán nữa, cô không có nhỏ mọn như thế, đánh vào mặt anh ta, đơn thuần là vì dáng vẻ bỉ ổi của anh mà thôi, đáng đời!

Một nhóm người ngồi xuống cái bàn tròn.

“Sao lại chọn nơi rách nát này chứ? Đổ Quân đang làm cái gì chứ?!” Anh Kiêu dùng khăn ăn lao cái nghế một lượt, cảm thấy chưa sạch lau thêm lần nữa mới để Diệp Kiều ngồi xuống.

“Tiểu Lục, đều trách Đại Ngốc cả, hắn sợ cậu bị làm khó!” Phương Trác vừa bốc đậu phộng vừa nói.

Mọi người đều hiểu “ làm khó nghĩ là gì. Đại Ngốc cho rằng kim chủ của Lục Bặc Kiêu mới khách, nếu đến nơi sang trọng thì chiến hữu tốt của anh sẽ dùng xác thịt bồi thường mất!

“Đại Ngốc đối với anh thật tốt! Anh Đại Ngốc, em kính anh một lý! Anh yên tâm, em sẽ đối xử thật tốt với anh Kiêu!” Diệp Kiều cầm lấy chai bia trên tay Lục Bắc Kiêu, tự mình rót một ly, đứng dậy nghiêng người nói với Đại Ngốc ở gốc chéo.

“Chị dâu, chị nói như thế, hình như nói mấy anh em tôi không tốt với tiểu Lục có phải không?! Chị không biết, chiều nay chúng tôi còn mang mạng của mình giao cho anh ta nữa đó!” Phương Trác nói xong những người khác cũng liền gật đầu.

Diệp Kiều tuy rằng không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng mà cô tin tình cảm của các chiến hữu của anh là đơn thuần nhất, không dể gì bị phá vỡ.

Cô vẫn còn nhớ, kiếp trước có một lần ác ma Lục Bắc Kiêu quay về nhà, sau khi phát tiết với cô, dán bên tay cô nói nhỏ, “ Một người anh em tốt của anh, một tay bị nổ đứt, chuyển về quê nuôi lợn rồi…”

Anh trước này chưa từng yếu đuối thương cảm như thế.

Hiện tại nghĩ lại, người đó chắc là Đại Ngốc.

“Đến! Chúng ta cùng cạn ly! Cám ơn mọi người đã yêu thương và bảo vệ anh Kiêu của tôi!” Diệp Kiều cầm ly lên hào khí nói với mọi người.

“Hai người ân ái như thế, thật sự để chúng tôi ngưỡng mộ chết mất!” Giang Hãi hét lên, nhưng mà tất cả lập tức đứng lên, cạn ly, Diệp Kiều đang định uống, ly bia trong tay đã bị Lục Bắc Kiêu giành lấy, “ Nha đầu, uống cái gì, để anh uống cho!”

Anh nói nhỏ ngữ khí đây yêu thương.

“Anh Kiêu, để em uống… ly này, bắt buộc phải uống… chỉ một ly thôi!” Diệp Kiều nắm lấy góc áo anh kéo kéo, giống như tre con làm nũng người lớn.

Diệp Thành ở một bên lấy lại tinh thần, dán vào tay Lục Bắc Kiêu bỉ ổi nói, “ Người anh em, uống say mới dể làm việc!”

Bình Luận (0)
Comment