Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 791 - Chương 791:

Chương 791:

Quách Mỹ Anh tức giận nhưng khóe miệng vẫn ưu nhã nở một nụ cười khéo léo, “Bà của con là thương con đó. Ha ha. Năm đó bà có 15 triệu tiền của hồi môn, để mẹ xem lúc con và Kiều Sinh kết hôn, bà có thể cho bao nhiêu.”

“Mẹ, chúng ta không thể để một người ngoài được chia cổ phần của bà ngoại được.” Bạch Tuyết kích động nói, giọng cũng đè thấp.

“Chờ đến ngày đó, con phối hợp với mẹ, tùy thời hành sự!” Quách Mỹ Anh thấp giọng nói.

Bà ta sẽ không để cho Diệp Kiều có được một chút cổ phần nào của Kiều gia, nếu không, bà ta sẽ không thể khống chế được Hoa Nguyên.

Đúng lúc này, Quách Mỹ Anh thấy Thẩm Hi Xuyên dắt theo một người phụ nữ tới bữa tiệc, sắc mặt bà ta không vui, nghĩ thầm, con gà rừng ở bên cạnh Thẩm Hi Xuyên là ai? Dường như Thẩm Hi Xuyên cũng nhìn thấy bà ta thì vội vàng quay đầu đi, làm như vẻ không nhìn thấy, rồi bị Lý Vận kéo đi về phía Diệp Kiều cùng bà của cô.

Ba năm trước, Lý Vận đã thề trước mặt Diệp Kiều, bảo đảm sẽ không quay về thành phố này, nhưng hiện giờ, giờ phút này lại giống như một con khổng tước kiêu ngạo đứng trước mặt Diệp Kiều, vẻ mặt đắc ý, ôm chặt cánh tay Thẩm Hi Xuyên.

Diệp Kiều mặc một chiếc váy lụa màu lam, tóc quăn được cuộc gọn lại, dáng vẻ tự tin đứng trước mặt Lý Vận Thẩm Hi Xuyên.

“Diệp Kiều, không phải cô rất có năng lực sao? Hiện giờ, muốn đuổi tôi đi sao? Hừ. Chắc chắn cô sẽ không ngờ tới, Lý Vận tôi còn có thể xoay người. Bản thân tôi cũng không ngờ tới đâu!” Lý Vận kiêu ngạo khiêu khích Diệp Kiều.

“Đúng. Tôi thật sự không nghĩ tới. Tôi vốn tưởng rằng đời này của hai người như vậy là xong rồi, thật không ngờ lại còn có thể ngóc đầu trở lại, khiến Diệp Kiều tôi lại có chuyện để chơi!” Diệp Kiều đi sát tới bên cạnh Lý Vận, nhỏ giọng nói bên tai cô ta, trong giọng nói tràn ngập vẻ trào phúng.

“Hừ. Diệp Kiều, cô cứ chờ đó!” Lý Vận nghiến răng nói.

Buổi tối nay là buổi tiệc bán đấu giá từ thiện. Lần này được đưa ra đấu giá là 10 vật phẩm, nhỏ là bức tranh do một học sinh tiểu học ở nông thôn vẽ, lớn là một chiếc xe hơi do Tứ Đại Thiên Vương tự tay ký tên, giá khởi điểm không đổi, toàn bộ tiền thu được sẽ dùng để làm từ thiện, xây dựng cơ sở giáo dục ở vùng nông thôn.

Thật trùng hợp, Thẩm Hi Xuyên, Lý Vận và Diệp Kiều ngồi cùng 1 bàn.

Lúc này, vật phẩm được đưa đưa ra bán đấu giá là vật phẩm số 3, một bức tranh màu nước do một học sinh tiểu học vẽ, mỗi lần ra giá là 200 đồng.

Lý Vận cướp lấy bảng số trong tay Thẩm Hi Xuyên, thấy Diệp Kiều giơ bảng thì cô ta cũng giơ lên.

“Số 9, ngài Thẩm Hi Xuyên ra giá 5.000. Còn có thể cao hơn không?”

Diệp Kiều lại đưa thẻ bài lên.

“Số 6 Diệp Kiều ra giá 5.200!”

“Số 11 ngài Khương ra giá 5.400!”

“1 vạn!” Lý Vận lại giơ bảng số lên, vô cùng hào khí nói lớn. Trong sảnh, mọi người vỗ tay ầm ầm. Thẩm Hi Xuyên cùng Lý Vận đều cảm thấy vui vẻ, máy quay chĩa thẳng vào bọn họ.

“Đây là vật phẩm đấu giá thứ 5, cũng rơi vào tay của ngài Thẩm Hi Xuyên sao? Có ai trả giá cao hơn sao?!”

Diệp Kiều đưa bảng lên, “1.1 vạn!”

“Diệp Kiều, cô đúng là keo kiệt! Hóa ra cô nghèo như vậy sao?” Lý Vận nghiêng đầu nhìn Diệp Kiều, trào phúng nói, sau đó lại đưa bảng lên.

“5 vạn!” Lý Vận lớn tiếng nói.

Mọi người trong sảnh lại ồn ào bình luận. Một bức tranh do một học sinh tiểu học vẽ lại có thể có người trả giá 5 vạn!

Rốt cuộc là tiền nhiều quá hay là quá ngốc?

Lúc này, Diệp Kiều lại cố ý cho người ra giá 8 vạn.

Toàn trường lại ồn ào sôi nổi, nhưng rồi Lý Vận cùng Thẩm Hi Xuyên sao có thể để người khác đoạt mất thứ họ muốn chứ. Lý Vận lại đưa bảng lên, lớn tiếng nói, “10 vạn!”

“Trời ạ, bọn họ điên rồi!”

“Thực sự có tiền a! Số tiền này giống như là giấy sao?”

Mọi người trong hội trường bàn luận sôi nổi. Trong lúc họ đang bàn luận thì bức tranh đó đã được chốt bán với giá 10 vạn.

“Chúng ta chính là có nhiều tiền a!” Lý Vận đắc ý nói. Cô ta lại trào phúng nhìn Diệp Kiều, “Diệp Kiều, mỗi lần đấu giá cô không vượt qua được chúng tôi, thật mất mặt!”

Diệp Kiều nghiêng nghiêng nhìn cô ta cười nói, “Thẩm Hi Xuyên, Lý Vận, cảm ơn hai người đã đến tham dự bữa tiệc từ thiện của chúng tôi hôm nay, đồng thời quyên góp cho chúng tôi 1.500 vạn!”

“Cô, cô có ý gì?”

Cái gì mà gọi là buổi từ thiện của chúng tôi?

Vẻ mặt của Lý Vận mông lung.

Bình Luận (0)
Comment