Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 803 - Chương 803:

Chương 803:

Nói rồi, cô ngã vật xuống ghế. Kiều Thiêm vội vàng đi tới bên cạnh cô, thân hình của Lục Bắc Đồng lập tức dựa lên người anh. Kiều Thiêm bóc một viên kẹo chocolate nhét vào miệng cô.

“Hệ thống chi trả trong trò chơi của chúng ta có lỗi, các người không phát hiện ra sao?” Diệp Kiều chỉ trích.

Lục Bắc Đồng giống như Kaola ôm lấy Kiều Thiêm, nhấm nháp viên kẹo chocolate. Hai ngày không ăn cơm, cô không còn chút sức lực nào, được Kiều Thiêm ôm một tay đi tới trước máy tính. Kiều Thiêm lập tức mở trò chơi, mở cửa hàng mua sắm ra, quả nhiên giống như Diệp Kiều nói trong điện thoại, Kiều Thiêm phát hiện ra vấn đề.

Anh nhướng mày, “Em đừng có gấp, anh lập tức gọi giám đốc kỹ thuật.”

“Được. Buổi tối ngày mai trò chơi chính thức được phát hành, nhất định phải sửa xong.” Diệp Kiều cao giọng nói.

Kiều Thiêm tắt điện thoại, lập tức gọi cho giám đốc kỹ thuật.

“Kiều bang chủ, em vẫn còn đói.” Lục Bắc Đồng dáng vẻ như sắp chết, nằm liệt trên người Kiều Thiêm. Trên người cô tỏa ra một mùi chua chua, nhưng mà Kiều Thiêm quần áo thẳng thớm lại để cô tùy ý bám vào người.

“Trong bếp có đồ ăn, anh đi hâm nóng lại cho em.” Kiều Thiêm nói xong thì đặt cô lên sô pha.

Lục Bắc Đồng nằm xụi lơ trên sô pha, “Anh nhanh lên a, em đói muốn chết.”

Bốn năm nay, Lục Bắc Đồng nếu không có Kiều Thiêm chăm sóc, chắc chắn sẽ đói chết.

Nhìn cô lúc nào cũng có cái dáng vẻ vô tâm vô phế, nhưng mà khi đã vào việc thì không biết ngày đêm, là một con ma cuồng việc.

Chỉ một lát sau, Kiều Thiêm bưng đồ ăn lên, sau đó bế cô từ trên sô pha lên, đi về phía nhà ăn. Lục Bắc Đồng không còn sức cầm đũa, mè nheo, “Kiều bang chủ, làm phiền rồi. Em muốn ăn sườn heo chua ngọt. Món khai vị, hi hi!”

Kiều Thiêm ngồi xuống bên cạnh, cầm lấy cái thìa múc một thìa nước canh, “Uống một ngụm canh trước!”

Lục Bắc Đồng ngoan ngoãn há mồm uống canh, sau đó lại được dỗ ăn một miếng cơm, sau đó mới được ăn món sườn heo chua ngọt mê người. Hơn nữa đều là những miếng sườn non mềm.

“Kiều bang chủ, tính mệnh của em là do anh cho. Bốn năm, đứa con này của em cuối cùng đã được sinh ra, Lục Bắc Đồng em sau này sẽ không cần khổ sở nữa. Sau này, ngài muốn làm gì em thì làm, Lục Bắc Đồng em sẽ vì anh mà lên núi đao xuống biển lửa, không từ chối.” Ăn một miếng sườn heo chua ngọt xong, Lục Bắc Đồng giống như là được rót một ngụm tiên khí, vẻ mặt lập tức hồi sinh.

Cô bắt chéo hai chân ngồi trên ghế, hào khí nói.

Kiều Thêm ngồi một bên, cong khóe miệng nói, “Khách khí rồi, không cần khoa trương như vậy, chỉ cần cùng anh kết hôn, sinh một đứa con là được.”

“Khụ khụ khụ.” Lục Bắc Đồng bị sặc, ho sặc sụa.

Đầu tóc cô rối bù, ánh mắt nhìn người bên cạnh giống như nhìn quái vật. Kiều Thiêm đối với cô, từ trước tới nay, không ôn không hỏa, quan hệ của hai người vẫn là quan hệ hợp tác, chưa từng vượt quá giới hạn.

Kiều Thiêm nhíu mày, nhìn Lục Bắc Đồng mái bóc bết lại, hai mắt có quầng thâm giống như mới hóa trang, trời nóng như thế này mà hai ba ngày không tắm rửa, trên người có một mùi chua lòm. Thấy trong hai mắt cô vẻ khiếp sợ, anh không vui nhíu mày, đặt chén đũa buống.

“Lục Bắc Đồng, em muốn nói gì?” Anh nhàn nhạt hỏi, không nóng không giận như trước.

“Không, không phải, Kiều bang chủ, em, em… anh… anh không bị sốt chứ? Chúng ta là anh em a, đối tác a! Tiếp tục chơi với nhau là tốt rồi, kết hôn gì nha? Lão Thổ! Còn sinh con. Ấy… bản bảo bảo vẫn còn là trẻ con a!” Lục Bắc Đồng híp mắt, hai tay vặn vào nhau, vẻ mặt vô cùng phong phú.

“Cho nên, 4 năm nay, em với anh, vẫn chơi với nhau!” Kiều Thiêm nhìn cô, lành lạnh nói.

Lục Bắc Đồng gật đầu xác nhận.

“Thân cận với anh, nguyện ý làm bạn gái anh, ôm đùi anh là để giúp em viết trò chơi, đúng không?” Kiều Thiêm lành lạnh hỏi tiếp.

Lục Bắc Đồng lại gật đầu.

“Không phải từ đầu đã nói như vậy sao? Anh cũng không phản đối!”

Bình Luận (0)
Comment