Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 844 - Chương 844:

Chương 844:

Bạch Đống vừa nói xong, không khí trong hội trường khá căng thẳng!

Kiều Sênh cũng không khách sáo: "Bạch đổng, lúc trước tôi đã tự mình làm rõ là hủy hôn với em nhà! Nếu như không phải cô ta nói muốn kết hôn với tôi trước mặt các phóng viên, thì sao tôi không phản bác?!"

"Các vị xem thằng nhóc này càng ngày càng giỏi rồi! Hai năm trước đính hôn với con gái tôi, hai năm sau lại hối hận, con gái tôi làm sao bây giờ ?!" Bạch Đống đập bàn.

Bạch Tuyết không khóc, bởi vì cô ta bây giờ trên ban giám đốc, bọn họ đã nắm được quyền, "Kiều Sênh, cũng là lần giãy giụa trước khi chết của anh thôi!"

Kiều Sênh ngồi xuống ghế, anh luôn là một quý ông lịch lãm, nhưng lúc này đang bắt chéo chân, dáng vẻ phong lưu không bị trói buộc.

"Làm trò cười cho thiên hạ! Còn có nhà gái mặt dày đến ép người ta cưới như vậy!" Kiều Sênh cất giọng giễu cợt nói, bây giờ an đã không quan tâm đến bất cứ điều gì!

"Kiều Sênh:- Anh:-" Bạch Tuyết mặt đỏ tới mang tai.

Quách Mỹ Anh uống nước ngồi đối diện với Kiều Sênh, trừng mắt nhìn anh , "Kiều Sênh, hai năm qua thành tích cậu bình thường, cuộc sống rối loạn, rốt cuộc cậu lấy đâu ra tư cách ghét Bạch Tuyết?!"

"Thằng nhóc này càng ngày càng hư rồi! Các vị cổ đồng, xin thứ lỗi!" Bà Quác ra vẻ trách mắng trẻ con hư, nói.

"Bạch đổng, cháu gái, dưa hái sớm không ngọt, nhìn thoáng chút, nhìn thoáng chút!" Mạnh đổng là cổ đông nguyên lão của Hoa Nguyên, cũng là tâm phúc của bà cụ Kiều, lúc này khuyên nhủ.

Kiều Phác ngồi ở vị trí chủ tịch im lặng không nói.

Cuộc họp được chủ trì bởi trợ lý của cựu chủ tịch của bà cụ Kiều, tuổi trên 50, chú Hắc được mọi người trong nội bộ tập đoàn tôn kính!

"Bà cụ bị bệnh bảo chúng ta họp trước, bà ấy sẽ đến muộn chút!" Chú Hắc nói.

"Bà cụ không có một chút cổ phần nào. Bà có thể ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức. Bà làm gì trong hội đồng quản trị?" Bạch Tuyết thể hiện sự hiện diện của mình nói.

Kiều Sênh nhếch môi nhìn Bạch Tuyết đang ngồi cạnh Bạch Đống, "Cô Bạch, theo tôi biết cô cũng không có cổ phần trong Hoa Nguyên, vậy cô ngồi đây làm gì?! Ra ngoài!"

"Tôi, cha tôi có!" Bạch Tuyết kích động nói.

"Cha cô chứ không phải cô, cút ra ngoài! Cô không có tư cách nói ở đây!" Kiều Sênh nghiêm nghị nói.

Bạch Tuyết còn muốn cãi lại, lúc này chú Hắc lên tiếng, "Cô Bạch, mời cô ra ngoài, đây là ban giám đốc. Một hậu bối như cô sao có thể so sánh được với chủ tịch cũ của chúng tôi!"

"Mẹ..." Bạch Tuyết mặt đỏ đến mang tai nhìn về phía Quách Mỹ Anh.

"Bạch Tuyết, con ra ngoài trước đi." Quách Mỹ Anh trầm giọng nói, dùng ánh mắt trấn an Bạch Tuyết, Kiều Sênh sẽ không phản nghịch bao lâu.

Cuối cùng, Bạch Tuyết không cam tâm tình nguyện đi ra ngoaiaf. Ra ngoài đã bị các phóng viên vây quanh, hỏi chuyện gì đã xảy ra, cô ta tức giận bỏ chạy.

Mười giờ sáng, hội đồng quản trị chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là Quách Mỹ Anh phát biểu.

"Các vị cổ đông, Quách Mỹ Anh tôi mấy năm qua đã nỗ lực vì Hoa Nguyên mọi người đều đã thấy. Hôm nay tôi muốn trở thành tân chủ tịch kiêm giám đốc điều hành hội đồng quản trị của Hoa Nguyên! Còn các vị, xin hãy cho tôi một phiếu!"

"Quách tổng, tranh cử chức vị chủ tịch này chúng tôi còn có thể hiểu được, còn giám đốc điều hành... Chúng tôi cho rằng ngài Kiều Phác những năm này đã làm rất tốt! Ông ấy nên tiếp tục giữ chức giám đóc điều hành!" Mạnh đổng trầm giọng nói.

"Ông Mạnh, có điểm ngài không biết, mấy năm qua tình trạng sức khỏe của Kiều tổng của chúng ta không tốt. Hai năm qua hơn phân nửa là tôi giúp ông ấy giải quyết công việc!" Quách Mỹ Anh lại nói.

Bình Luận (0)
Comment