Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 846 - Chương 846:

Chương 846:

Bà cụ Kiều thân thể suy nhược nhưng vẫn đầy khí chất được cháu ngoại là Diệp Kiều đỡ vào. Hôm nay bà cụ ăn mặc vô cùng lịch sự như cũ, mặc sườn xám, trên vai choàng một chiếc khăn quàng cổ. Diệp Kiều đi cạnh bà ăn mặc trưởng thành, mái tóc dài của cô được buộc thành đuôi ngựa lộ ra cái trán trơn bóng, khí chất và tự tin!

Quách Mỹ Anh nhìn về phía các cô, nhất là nhìn thấy Diệp Kiều thì hận đến nghiến răng.

Không phải cô ta đến nói với thành viên hội đồng quản trị bê bối của bà đấy chứ? Mà nói thì sao chứ?! Hội đồng quản trị từ trước đến nay luôn lấy cổ phần để nói chuyện!

Cửa hội trường mở toang, các phóng viên đang chờ tin tức nóng lòng chen vào.

"Bà à! Trên tay bà đã không còn xíu cổ phần nào của Hoa Nguyên rồi mà, hiện tại ngài phản đối cũng không được, kết quả bầu vừa có, tôi đã thắng ông Kiều Phác rồi!" Quách Mỹ Anh thấy có phóng viên ở cửa ra vào thì cười lớn tiếng nói.

"Nhưng chúng ta đều là người một nhà, công ty ai quản đều như thế!" Quách Mỹ Anh lại nói.

Phóng viên bên ngoài nghe được tin Quách Mỹ Anh thắng, tất cả đều viết tin để lên bài!

"Cái này cũng không giống!" Trong lời nói của bà cụ Kiều có hàm ý, bà quay người nhìn về phía cửa, thấy đội pháp lý của trụ sở tập đoàn Hoa Nguyên đang nối đuôi nhau mà vào, bà cụ Kiều đã để người đóng hai cánh cửa của hội trường.

"Bà à, tôi nói cái gì đều là nói cho người ngoài. Bây giờ, thật sự là khác nhau. Tôi là chủ tịch kiêm tổng giám đốc!" Quách Mỹ Anh cất giọng nói rồi lại nhìn về phía Diệp Kiều, "Diệp Kiều, đây là chuyện của nội bộ Hoa Nguyên chúng tôi, người ngoài không có việc gì, mời ra ngoài đi!"

Đây là lời vừa rồi Diệp Kiều dùng để đuổi Bạch Tuyết ra ngoài để đuổi Diệp Kiều!

Diệp Kiều trang điểm nhẹ nhàng, đặc biệt là lông mày ngang, rất có khí chất, trông cô có vẻ chững chạc và có năng lực hơn, cô nhìn thẳng vào Quách Mỹ Anh, "Bà Quách, ngài nghĩ tôi không liên quan gì đến tập đoàn Hoa Nguyên ư?"

"Cô có liên quan? Liên quan cái gì? Cô có chút cổ phần nào của Hoa Nguyên đâu, hay là có chức vụ gì?!" Bà cụ không cho đứa cháu gái quý giá này một phần cổ phần! Quách Mỹ Anh không khách khí nói.

Bà cụ Kiều nhìn về phía luật sư trưởng của tập đoàn Hoa Nguyên.

Luật sư mang theo công văn đến, "Bà Quách, cùng các vị thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Hoa Nguyên, vị Diệp Kiều có được 10% cổ phần của tập đoàn Hoa Nguyên chúng tôi. Cô ấy cũng là một trong những cổ đông của tập đoàn Hoa Nguyên, được quyền biểu quyết!"

Luật sư vừa nói xong, ở đây ngoại trừ Diệp Kiều và bà cụ Kiều đều kinh hãi!

Thậm chí người Quách Mỹ Anh còn lung lay, giống như bị người ta đánh một gây vào đầu!

Diệp Kiều sở hữu 10% cổ phiếu của Hoa Nguyên từ khi nào? !

Sao bà ta không biết?!

Từ đâu ra?!

Nhưng lời luật sư nói có thể là giả?! Lúc này thậm chí luật sư còn lấy sổ vốn chủ sở hữu ra!

Bà cụ Kiều nhìn dáng vẻ Quách Mỹ Anh nhận được cú sốc lớn thì thực sự xả được cơn giận!

"Các vị, mặc dù bà già tôi tuổi đã sao, sắp về trời nhưng tôi già vô dụng, cũng may lòng tôi không ngu! Tôi đã ngờ được sau khi tôi phân chia cổ phần ra sẽ có vài người lợi dụng cổ phần cướp đi mảnh đất này mà gia tộc Kiều của chúng tôi đã dày công tạo dựng bao năm qua! Vì vậy, tôi đã lặng lẽ đưa 10% cổ phần mà tôi đã uỷ thác bên ngoài cho cháu gái của tôi, Diệp Kiều!" Bà cụ Kiều cất giọng nói.

Cổ phần ủy thác bên ngoài?!

Quách Mỹ Anh nhìn bà cụ Kiều, trái tim loạn nhịp, "Bà cụ bà đang giữ lại một tay!"

"Không giữ một tay, làm sao có thể đề phòng được con sói mắt trắng cô!" Mặc dù bà cụ Kiều gầy gò nhưng tinh thần vẫn tốt.

Bình Luận (0)
Comment