Diệp Kiều lấy ví tiền ra, lấy ra một tờ tiền giá trị lớn đưa cho cậu ta, cười đùa: "Alex, bao nuôi tên khốn kia không phải lão gay của cậu đấy chứ"
Alex liếc nhìn màn hình máy tính trên bàn, trên màn hình có ảnh của Thẩm Hi Xuyên, anh ta lộ vẻ chán ghét: "Thế này, tặng tôi cũng không muốn chồng của hai người, trái lại"
Giọng nói hèn hạ của anh ta còn chưa dứt Diệp Kiều đã cầm chai rượu lên định đập vào đầu anh ta, Alex lập tức né tránh: "Trả tiền lại cho tôi"
Alex phe phẩy tờ tiền một trăm tệ trên tay, vẻ mặt đắc ý: "Cảm ơn người đẹp, hôm khác nhất định báo đáp cô!"
"Báo đáp thì cậu lấy gì báo đáp hả Alex, cậu cũng nên tìm một công việc đi, đừng có suốt ngày nương nhờ nhà tôi để tôi nuôi" Hoa Nhụy cất giọng nói, cô ấy và Alex thật ra là bạn gay sống nương tựa lẫn nhau không gì là không nói.
Đương nhiên Alex cũng giúp đỡ cô ấy.
Vào hôm cô ấy sinh, nếu anh ta không đưa cô đến bệnh viện, Mộc Mộc có thể đã mất.
Alex cũng không để ý đến cô ấy, cầm tiền xuống lầu mua thuốc lá.
Kẻ nghèo túng lúc lên lầu còn xách theo nửa trái sầu riêng.
"Cái tên này, nghèo mà còn không biết xài tiết kiệm chút" Hoa Nhụy đã quen tiết kiệm, nhìn Alex phá của như vậy thì tức giận nói.
"Hôm nay có rượu hôm nay say" Alex nói một cách rất lạc quan, còn Diệp Kiều đã đến lấy sầu riêng để ăn.
Diệp Kiều có ba chiếc điện thoại, bị đánh thức bởi tiếng chuông của ba chiếc điện thoại cùng một lúc.
"Kiều gia, có chuyện gì vậy" Hoa Nhụy nhìn giờ còn chưa tới bốn giờ nữa, ngáp một cái, Diệp Kiều cũng đã dậy.
Ba chiếc điện thoại vang lên cùng lúc, trực giác mách bảo cô rằng đó không phải là chuyện tốt.
Có điều có sóng to gió lớn nào mà Diệp Kiều chưa trải qua, ngồi dậy vươn vai mới chọn một trong số đó bắt máy, là Kiều Thiêm gọi đến.
Lúc này Kiều Thiêm đang ở trần đứng trên ban công ngậm điếu thuốc, vẻ mặt nghiêm túc, Lục Bắc Đồng vẫn đang ngủ, anh ta sợ làm phiền cô nên ra ban công.
"Phần mềm Thiêm Dực gặp sự cố, phần mềm của nhiều hệ thống quản lý khách sạn bị hack dẫn đến rò rỉ thông tin thuê phòng của khách hàng, những thông tin đó còn bị lộ trên các diễn đàn lớn" Kiều Thiêm nghiêm túc nói.
"Bị hack sao có thể không nói rồi à, khách sạn chỉ cần kết nối mạng nội bộ thì sẽ không gặp phải vấn đề bị hack sao?" Diệp Kiều bình tĩnh nói.
"Thì là vậy đó, các khách sạn bị hack đều không nghe theo, kết nối mạng bên ngoài khách sạn" Kiều Thiêm ảo não nói.
"Hợp đồng của chúng ta không ghi điều này sao?"
"Tất nhiên là có, hơn nữa còn viết rõ tự chịu rủi ro" Kiều Thiêm nói tiếp: "Nhưng mà Diệp Kiều, về mặt lý thuyết không có trách nhiệm của chúng ta, nhưng về lý thì chuyện này sẽ không ảnh hưởng nhỏ đến chúng ta"
Làm việc không đúng là trách nhiệm của bên A, nhưng phần mềm do bên B sản xuất rất dễ bị bên ngoài chỉ trích, chắc chắn là có người có dã tâm cố tình hack phần mềm của họ.
"Báo cảnh sát trước, nắm bắt các vấn đề bảo mật của phần mềm hack, anh giải quyết ngay lập tức em sẽ nói rõ với phía dưới bắt đầu công việc khủng hoảng quan hệ công chúng, nên trách nhiệm của chúng ta chúng ta sẽ chịu" Diệp Kiều nói một cách dứt khoát, nói xong thì xuống giường, tỉnh ngủ rồi, không thể ngủ nữa.
Thậm chí không nghĩ tới, sự cố lần này là nhằm vào bọn họ.
"Gặp phiền phức rồi" Hoa Nhụy sớm tỉnh ngủ, bình tĩnh nói rồi cũng rời giường.
"Chắc là tớ chạy một vòng trước" Cô nói một cách bình tĩnh và đi đến tủ lấy quần áo.
"Được, vậy tớ làm bữa sáng cho cậu" Hoa Nhụy cao giọng nói.
Khi Diệp Kiều chạy bộ không đem theo điện thoại, khi quay lại thì cả ba chiếc điện thoại bị gọi đến mức gần như sắp hết pin.
Cô thuận tay cầm một cái, tình cờ là tên Thẩm Hi Xuyên đó gọi tới.