Cô và Mặc gia chỉ là sơ giao, sao có thể tin tưởng mời anh ta hỗ trợ được, Mặc Thâm này chỉ nói lời khách sáo!
Sau khi cô nói tiếng “Cảm ơn” khách sáo, cô kéo bà Đỗ đi ra ngoài.
“Diệp Kiều lại đi rồi!” Anh Vũ lại học vẹt, Mặc Thâm lập tức tiến lên, cầm cây quạt đánh nó, “Không cho nói Diệp Kiều!”
“Diệp Kiều Diệp Kiều, Mặc gia thích Diệp Kiều!” Tiểu Bát Ca kêu càng hung.
“Tiểu súc sinh, nhổ sạch lông mi!” Mặc Thâm quở trách, khóe miệng lại nở nụ cười cưng chiều.
——
“Mẹ! Diệp Kiều con thất bại đến tình trạng này sao? Phải bán của cải trang sức châu báu của mẹ lấy tiền mặt hỗ trợ cho con?!” Mới lên xe, Diệp Kiều đã oán giận nói với bà Đỗ bên cạnh, hốc mắt phiếm hồng, trong lòng cô cảm động.
Kiếp trước, cô và người mẹ chồng này như nước với lửa.
Đời này, bà Đỗ là mẹ ruột của cô!
“Kiều Kiều! Sao con bướng bỉnh như thế! Mẹ mua số ngọc bích đó, vốn dĩ là đầu tư, hiện tại bán đi không phải bình thường sao? Người khác mà biết, sao còn coi đó là chuyện cười?! Nhà đầu tư lui hai nhà, công ty con hiện tại ngày nào mà không sứt đầu mẻ trán? Cần tiền gấp, mẹ biết! Dù bảo Đỗ Dĩnh mẹ bán công ty đi, mẹ cũng cam tâm tình nguyện!” Bà Đỗ vỗ mu bàn tay Diệp Kiều, thực lòng nói.
“Kiều Kiều, lần này mẹ không cần nhà bà ngoại con hỗ trợ! Nhà bà ngoại con hiện tại cũng đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, mẹ không thể dựa bọn họ được nữa!” Bà Đỗ đại nghĩa nói.
“Mẹ! Mẹ cho rằng những lời trong tin tứcđều là thật ư? Đó đều là con cố ý! Con sẽ không dùng cổ phần nhà bà ngoại!”
“Vậy Kiều Kiều, con còn có thể có biện pháp gì? Lần này chắc chắn có người ở sau lưng tính kế chúng ta, mẹ liên lạc với rất nhiều công ty hàng đầu, bọn họ cũng không chịu giúp chúng ta!” Bà Đỗ trầm giọng nói.
Diệp Kiều cong môi, từ lúc hacker bắt đầu công kích đã là một đường dây dẫn lửa.
Chỉ tiếc, cô tra không ra ông chủ lớn phía sau hai công ty rút đầu tư, cũng chưa tra ra hậu trường của Quách Mỹ Anh, nhưng hẳn ngày mai là sẽ biết!
“Mẹ! Mẹ phải tin tưởng năng lực của con!” Diệp Kiều nâng giọng nói, vẻ mặt tự tin.
Trời không tuyệt đường người, cô tin, Diệp Kiều cô sẽ đấu được đám yêu ma quỷ quái đó!
“Kiều Kiều, đương nhiên mẹ tin năng lực của con rồi!” Bà Đỗ nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay cô rồi nói.
Bà vừa thưởng thức Diệp Kiều quyết đoán lâm nguy không sợ, vừa đau lòng cô còn nhỏ tuổi, phải đối mặt với sóng to gió lớn.
——
“Nhị Nha, tôi chuyển khoản cho cậu, cậu đã nhận được chưa? Tạm thời anh chỉ có thể xoay được ngần ấy tiền thôi! Cậu đi lấy lãi ngân hàng, hoặc là phát tiền lương cho công nhân gì đó đi!” Diệp Kiều nhận được điện thoại của Bờm Sư Tử Tiện Tiện, anh ta nói ở trong điện thoại, ngữ điệu vẫn không đứng đắn.
Hoạn nạn thấy chân tình, gần như người bạn nào cũng đang tìm mọi cách giúp cô, đưa than ngày tuyết.
Buổi sáng u Dương còn gọi điện thoại tới nói, nếu không bán tất cả “Các cô ấy” đi giúp cô, bị cô quả quyết từ chối! Hoa Nhụy cũng đang liên hệ với những khách hàng của cô ấy ở nước Mỹ, xem có ai chịu đầu tư cho Thiêm Dực hay không.
“Nhị Nha, cậu nói chuyện đi? Có phải áp lực rất lớn hay không, anh hát cho cậu nghe nhá? Em gái em ngồi đầu thuyền ——”
“Bờm Sư Tử Tiện Tiện! Đại gia cậu, bớt bớt cho chị!” Diệp Kiều vô cùng ghét bỏ nói, “Bà đây đang tính sổ đấy!”
Tô Mục mỉm cười, anh biết, không có chuyện lớn gì có thể làm khó đến cô, hại anh còn tưởng rằng cô bị áp lực ép, đang trộm lau nước mắt đấy!
“Nhị Nha, đừng để ý tới những cái bình xịt đó nói, tôi tin, hiểu con người của cậu, cũng hiểu rõ cái tốt của cậu!” Tiện Tiện luôn miệng tiện, khó được khi nghiêm túc nói một câu với Diệp Kiều, đây cũng là lời trong lòng anh.