Bạch Trân Trân nhặt cánh cửa vừa mới đạp bay trên mặt đất, bổ nhào về phía đám lệ quỷ oan hồn đó.
Trần Tiểu Sinh: "!!!"
Nhìn sư phụ mình cầm tấm cửa múa đến mức sinh long hoạt hổ, đám quỷ đó con nào tới đánh con đó, hai con tới đánh cả đôi, Trần Tiểu Sinh cảm thấy trên người mình cũng được rót vào một loại sức mạnh.
Sư phụ đã lợi hại như vậy, sao ông ta có thể để sư phụ mất mặt?
"A a a! Tao liều mạng với bọn mày!"
Trần Tiểu Sinh chộp điện thoại di động của mình, lập tức nhào về phía đám quỷ đó, nhắm ngay gáy của bọn nó nện xuống.
Hai sư đồ liên thủ cùng nhau, phải nói là đánh đâu thắng đó, nhất là cánh cửa trong tay Bạch Trân Trân, như một cái vũ khí đang bay múa, quả thật là một siêu vũ khí hung sát, đám quỷ đứa nào nhào vô, không phải bị Bạch Trân Trân đánh bay thì là bị cô đập bẹp, rất nhanh quỷ trong phòng đã bị Bạch Trân Trân đánh vơi đi phân nửa.
Có câu nói là người sợ quỷ ba phần, quỷ sợ người mười phần, coi như tới đây đều là quỷ chết bất đắc kỳ tử và quỷ chết oan thì trước khi chưa trở thành lệ quỷ, thực lực bọn nó đều có hạn.
Thủ đoạn đáng gờm nhất của bọn nó là khiến người ta sinh ra ảo giác, lúc người chìm vào ảo giác, hiển nhiên cũng liền trở nên yếu đuối, rất nhiều người sẽ bị hại chết, phần lớn là chết trong ảo giác, bị đồ trong ảo giác mê hoặc, mình giết chết chính mình. Mà đây cũng chính là "quỷ mê mắt" dân gian thường gọi.
Nhưng sau khi quỷ đã hình thanh thì đám quỷ này đã thật sự có thực thể, lúc người dũng cảm gan dạ nhất, cũng là lúc dương khí thịnh vượng nhất, đương nhiên sẽ không bị quỷ mê mắt. Bọn nó có thể chạm vào người, người cũng có thể chạm vào bọn nó, dương khí trên cơ thể người vừa khéo còn khắc tinh của bọn nó, đám quỷ này bị ép chịu công kích vật lý, sẽ có kết cục gì không nghĩ cũng biết.
Sau khi quỷ trong phòng đã vơi đi hoàn toàn, Trần Tiểu Sinh mệt mỏi ngã ngồi trên mặt đất, ngay cả sức nhấc ngón tay cũng không có. Trái lại là Bạch Trân Trân, dù là vừa mới cầm cánh cửa đánh quỷ, nhưng không có tạo thành quá nhiều ảnh hưởng cho cô, ngay cả cánh cửa trong tay cũng không có nhiều chỗ bị tổn hại, nhìn như vừa bị đạp xuống.
"Sư phụ, sư phụ thế mà vẫn còn sức sao?"
Ông ta đã mệt đến thở không ra hơi, sao sư phụ cứ như người không có chuyện gì thế? Vừa rồi sức cô dùng còn nhiều hơn mình.
Bạch Trân Trân đặt tấm cửa lại, thuận miệng nói: "Có lẽ là do tôi tuổi trẻ, sức lực tràn trề."
Trần Tiểu Sinh đã ba mươi sáu tuổi[1]: "..."
[1] Chỗ này đổi ngôi ba của Trần Tiểu Sinh thành anh ta vì Trần Tiểu Sinh chỉ mới 36 tuổi.
Không sánh bằng, không sánh bằng, sư phụ quả là sư phụ, không đỉnh không ghê gớm làm sao có thể làm sư phụ anh ta?
Quy cách của phòng trang điểm cho người đã mất không khác mấy, nơi thay quần áo, khử trùng và nơi đặt thi thể được tách ra, Bạch Trân Trân để Trần Tiểu Sinh đi thay đến chỗ quần áo nhìn thử, còn cô thì đi về phía bàn đang đặt thi thể.
Thi thể trên bàn được che kín bằng vải trắng, chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ hình dáng thân thể, thấy không rõ thi thể bên dưới vải trắng, Bạch Trân Trân vươn tay xốc vải trắng lên, lộ ra khuôn mặt thi thể.
Thi thể vải trắng đang đắp là một thi thể hoàn toàn bị thay đổi, nhìn hình thể thì là người nữ trưởng thành dáng người nhỏ xinh xắn, có điều tai nạn xe cộ đã tạo nên tổn thương rất lớn, nghe nói lúc ấy đã bị chia thành từng mảnh.
Chó săn có ảnh chụp, ngày hôm qua đã leo lên báo chí, tiêu đề tin tức truyền thông Hương Giang khắp nơi đều lên những tin tương đối khiến người nghe hoảng sợ, hình ảnh được tung lên đều không làm mờ, có điều bởi vì khoảng cách rất xa, ảnh chụp cũng không rõ ràng cho lắm, chỉ là lờ mờ có thể nhìn thấy một vài mảnh thi thể rơi lung tung.
Tiêu Mỹ Kỳ, cô ấy là nữ minh tinh vì xảy ra tai nạn xe cộ chết, dáng người của cô ấy không được xem là đẹp, những truyền thông thất đức kia Hương Giang "quan tâm" cô ấy gọi cô ấy là "em gái xương sườn", có điều thắng ở khuôn mặt đủ xinh đẹp, là loại nữ minh tinh thanh khiết rất hiếm trong ngành giải trí Hương Giang, dựa vào bề ngoài thuần khiết này, có thể chém giết ra một con đường máu. Cô ấy vừa mới biểu diễn một bộ phim, vai diễn chính là vai phụ là người trong tim nam chính, mặc dù thời gian ra sân cũng không nhiều, nhưng bởi vì trang điểm xuất sắc và kỹ thuật diễn xuất tài tình, cô ấy đã nhanh chóng nổi tiếng.
Nhìn thấy con đường nổi tiếng càng ngày càng bằng phẳng, ai có thể nghĩ tới ở thời điểm này vậy mà lại xuất hiện ngoài ý muốn thế này.