Đây là một bức thư mail nặc danh, nhưng kỳ quái là, Trần Huân đã đoán được bức thư mail này là ai gửi tới.
Anh nhìn chằm chằm hàng chữ trên màn hình máy vi tính cực kỳ lâu, sau đó lựa chọn xóa mail này.
Anh có thể lừa gạt bất cứ kẻ nào, nhưng anh không thể lừa gạt mình.
Tựa như là những lời ban nãy Đường Thuận Diên nói với anh, thật ra anh đã sớm biết, chỉ là giả bộ như không biết thôi.
Biện pháp tốt nhất vẫn đang ở đó, mầm tai hoạ nằm ở nơi anh, chỉ cần anh kết thúc mạng sống của mình, thế thì tất cả mưu tính sẽ thất bại toàn bộ, cha của anh cũng sẽ không mắc thêm lỗi lầm nào nữa.
Tình cảnh lúc Đường Thuận Diên chất vấn anh ban nãy đang hiện lên ở trước mắt. Anh xóa bỏ mail, đóng máy tính lại.
Anh không vô tội, anh cũng có tâm cơ và mưu tính của mình, thế nhưng anh không phải là loại người âm tàn độc ác kia, anh chỉ là, anh chỉ là...
Trần Huân chợt cuộn nắm đấm, đầu cúi xuống thật thấp.
****
Thời gian đã đến tháng tám hạ tuần, trong khoảng thời gian này thời tiết Hương Giang lúc lạnh lúc nóng, rõ ràng là mùa hè, nhưng bởi vì bão sắp đến nên trời đã mưa một tuần lễ liên tiếp, nhiệt độ cũng thấp hơn trước đó rất nhiều.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân thời tiết biến chuyển nên trong khoảng thời gian gần đây mỗi một bệnh viện Hương Giang đều chật ních. Những đối tượng bị bệnh cũng đều là trẻ em, bởi vì trẻ em bị bệnh quá nhiều nên phòng bệnh của khoa Nhi đã hết sức chứa, những phòng khoa khác không thể không đưa phòng bệnh ra cho những đứa trẻ bị bệnh.
Chứng bệnh của những đứa trẻ này lạ thường nhưng đồng nhất, đó là sốt cao lặp đi lặp lại, không cần biết dùng cách nào, chứng sốt cao của bọn nhỏ từ đầu đến cuối vẫn không lui xuống.
Những đứa trẻ lớn tuổi một chút thì còn dễ, bọn trẻ có thể uống thuốc có thể truyền nước, mặc dù trị không hết bệnh, nhưng tốt xấu gì bệnh tình có thể ổn định. Nhưng những em bé mới mấy tháng thì thảm rồi, tuổi của bọn nhỏ quá nhỏ nên không thể dùng thuốc mạnh, chỉ có thể để cho người mẹ uống thuốc trước, đứa trẻ sẽ uống sữa của người mẹ, nhưng vì thế này, hiệu quả sẽ phải giảm bớt đi nhiều.
Hai ngày gần đây đã có không ít em bé mấy tháng tuổi tiến vào phòng cấp cứu, mặc dù đã cấp cứu thành công, nhưng nếu như vẫn nghĩ không ra biện pháp trị liệu thì chứng sốt cao này sẽ tiếp tục kéo dài, sớm muộn gì đầu óc đứa trẻ sẽ bị sốt cao mà xảy ra vấn đề.
Ngay từ đầu tất cả mọi người coi đây là bệnh truyền nhiễm, bởi vì dù sao chênh lệch nhiệt độ trong ngày lớn thì các bệnh cảm cúm, virus lưu hành là rất bình thường, nhưng Hương Giang những năm gần đây, từ trước đến nay chưa từng bộc phát bệnh truyền nhiễm đại quy mô thế này, hơn nữa những người bị nhiễm bệnh đều là trẻ em, mọi người đã dần dần phát hiệu điều lạ lạ. Uống thuốc, tiêm chích trong bệnh viện từ đầu đến cuối vẫn trị không hết, có người đã nghĩ đến cách chữa dân gian... có lẽ đứa trẻ bệnh không phải là bởi vì cảm cúm các loại, mà là bởi vì tà khí nhập thể.
Có câu là "khi tuyệt vọng quá sẽ thử mọi thứ". Đứa trẻ bị bệnh, người sốt ruột nhất chính là phụ huynh, càng ngày càng nhiều phụ huynh bắt đầu tìm kiếm bà mo thầy cúng để loại trừ yêu tà cho con cái nhà mình. Có điều không bao lâu sau, hành vi này đã bị lệnh cưỡng chế cấm thực hiện chính thức.
Càng ngày càng nhiều phụ huynh của những đứa trẻ phát hiện trong bệnh viện có thêm vài khuôn mặt xa lạ, mặc dù bọn họ mặc áo khoác trắng, nhưng trông không giống như bác sĩ y tá, ngược lại giống như là Khiêu Đại Thần. Dù sao cũng chưa thấy bác sĩ y tá nhà ai không cho đứa trẻ chích, uống thuốc, mà là cầm bút chu sa vẽ bùa dán vào người đứa trẻ. Có điều bởi vì có bọn họ đến, bệnh tình của bọn nhỏ đã chậm rãi ổn định, mặc dù thỉnh thoảng sẽ phát sốt, nhưng không còn sốt cao không lùi lặp đi lặp lại giống như lúc trước. Tất cả mọi người mặc dù lấy làm lạ, nhưng đều không nói thêm gì.
Chỉ cần có thể cứu đứa trẻ, biện pháp gì bọn họ cũng muốn thử một lần.
Theo sự việc bác sĩ y tá đặc thù này càng ngày càng nhiều, đợt "bệnh truyền nhiễm" đột nhiên xuất hiện này đã chậm rãi bị khống chế lại rồi.
"Trời ạ, cái khẩu trang này đeo cả một ngày, tôi cảm thấy mặt của tôi sắp mắc bệnh sởi rồi."
Mưa rơi cả một tuần cuối cùng đã tạnh, nhưng trời vẫn âm u, nhìn như bất cứ lúc nào cũng sẽ mưa tiếp, hơn nữa sau khi mưa tạnh, nhiệt độ đã lên cao không ít, thời tiết vừa oi vừa nóng, chỉ đứng bên ngoài trong chốc lát đã đổ mồ hôi cả người. Có điều bệnh viện Thánh Mã Lệ này thì khác, trước đó nơi này có oán quỷ hoành hành, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, quỷ hồn đã biến mất mất tăm, nhưng âm khí của bệnh viện vẫn luôn tồn tại, cho nên dù là sóng nhiệt bên ngoài ngập trời, sau khi bước vào phạm vi bệnh viện sẽ lập tức giống như vào phòng máy lạnh.