Cho nên sau khi bà ấy rời khỏi thôn Trần Gia không trở về lần nào, cho nên mãi cho đến cái ngày bà ấy chết, bà ấy cũng không mong muốn đưa hủ tro cốt đến thôn Trần Gia. Bà ấy đã sớm nghĩ thông suốt, biết rõ người thân của mình là người thế nào, bà ấy không hề có chấp niệm với việc về nhà.
Thế nhưng ông đã làm gì chứ?
Nghĩ đến những chuyện mình làm, Cầu Quốc Hoa đã cảm thấy tim như ai bóp nghẹt, ông luôn cho là Trần Thúy Bình chỉ là nói ngoài miệng mà thôi, thật ra vẫn nhớ nhà, thật ra bà ấy vẫn muốn về nhà, dù sao lá rụng về cội, ai không muốn trở về cố hương của mình chứ?
Ông tưởng rằng người nhà của bà ấy không cho phép bà ấy trở về, cho nên bà ấy mới nói như vậy, là vì để cho mình dễ chịu hơn chút. Thế nhưng sự thật chứng minh, tất cả không phải là thế. Trần Thúy Bình thật sự không quan tâm, bà ấy không muốn về thôn Trần Gia, nơi đó chỉ là một nơi bà ấy không muốn nhắc tới, cũng là nơi không muốn trở về mà thôi.
Quê hương cũng tốt, người nhà cũng tốt, bà ấy đều không thèm để ý.
Buồn cười là, Cầu Quốc Hoa cho là bà ấy để ý, ông muốn đưa Trần Thúy Bình trở về, để bà ấy có thể lá rụng về cội, cho nên ông đồng ý phái người đến thôn Trần Gia hỗ trợ, là vì để đổi cơ hội cho Trần Thúy Bình trở về . Dù sao người trong thôn Trần Gia phần lớn là họ Trần, là một gia tộc đoàn kết, nếu như người gia tộc không đồng ý, Trần Thúy Bình trở về cũng không thể mai táng tại mộ tổ. Kết quả loay hoay nửa ngày, là bản thân ông tự mình đa tình, ông tưởng là người ta muốn, kết quả là tuyệt đối không phải điều người ta muốn, ông tự cảm động một phen, ngược lại khiến mình lâm vào hoàn cảnh lúng túng thế này.
Ánh mắt Cầu Quốc Hoa đặt vào trên gương mặt mập mạp của Trần Tiểu Sinh, nghĩ đến lời Trần Tiểu Sinh nói, hình như trước đó giống như là bị bệnh tâm thần, tập trung tinh thần bảo Trần Tiểu Sinh đi theo ông.
Đầu óc Cầu Quốc Hoa choáng váng từng cơn, ông vươn tay nắm bùa hộ mạng Trần Tiểu Sinh mới cho ông, cuối cùng đầu óc đang nóng lên đã bình thường.
"Tiểu Sinh, cùng tôi vào thôn."
Lúc này Trần Tiểu Sinh vẫn chưa tỉnh hồn, sau khi nghe lời Cầu Quốc Hoa nói, anh ta vô thức nói: "Vào thôn? Tôi không muốn đi, chú Cầu, tôi muốn ở trong xe."
Anh ta thật sự sợ hãi, không phải sợ quỷ, mà là sợ mình bất chợt nảy sinh ác ý, sợ bị ác ý điều khiển, lại ra tay tàn ác với Cầu Quốc Hoa.
Bùa hộ mạng và túi chu sa không phải có tác dụng trăm phần trăm, anh ta ngay cả quỷ ở đâu cũng không nhìn thấy, sao có thể dùng bùa hộ mạng và túi chu sa đối phó quỷ chứ?
Nhìn Trần Tiểu Sinh giống như là chim sợ cành cong, Cầu Quốc Hoa thở dài một hơi, sau đó sải bước đi qua, vươn tay nắm cánh tay của Trần Tiểu Sinh.
"Theo tôi đi, chớ suy nghĩ lung tung, chúng ta nhất định phải vào thôn, nếu cậu ở chỗ này, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì."
Trần Tiểu Sinh: "Thế nhưng..."
Giọng Cầu Quốc Hoa trầm xuống, nghiêm túc nói: "Nghe lời, cùng tôi đi vào."
Bây giờ sắc trời đã tối xuống, không qua bao lâu nữa nhất định sẽ tối hẳn.
Đèn đường trên núi vốn không nhiều, nơi này xa ngút ngàn dặm không có người ở, còn có không biết là thứ quái quỷ gì núp trong bóng tối theo dõi bọn họ, nếu Cầu Quốc Hoa đi nữa...
"Coi như thôn Trần Gia có gì đó kỳ lạ, bên trong còn có hơn hai trăm người lận mà, đâu thể nào bọn họ đều biến thành quỷ, cậu nói có đúng không?"
Lời Cầu Quốc Hoa nói đã cho Trần Tiểu Sinh có dũng khí, anh ta suy nghĩ kỹ một lát, cũng cảm thấy lời này có lý.
Đứng mãi chỗ cũng không có tác dụng, gọi điện thoại cũng không liên lạc được với Bạch Trân Trân, đám quỷ đó anh ta cũng không nhìn thấy, nếu một mình anh ta ở chỗ này, chưa chừng sẽ bị quỷ xử lý.
Trần Tiểu Sinh nhớ tới lời nhắn mình để lại cho Bạch Trân Trân, nếu cô ấy phát hiện mình biến mất, khẳng định sẽ tìm anh ta. Chỉ cần có thể sống qua buổi tối hôm nay, nhất định Bạch Trân Trân sẽ đến cứu anh ta.
Tín nhiệm của Trần Tiểu Sinh dành cho Bạch Trân Trân đã tới mức mù quáng, anh ta cảm thấy nhất định là Bạch Trân Trân sẽ tìm được anh ta, cho nên dứt khoát theo Cầu Quốc Hoa đi đến thôn Trần Gia.
Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, hiện tại gần như có thể xác định, khẳng định là bên thôn Trần Gia có vấn đề, anh ta và Cầu Quốc Hoa qua đó tìm kiếm đường, chờ Bạch Trân Trân tới, anh ta cũng có thể cung cấp một ít tin tức hữu dụng.