Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 400 - Chương 400:

 Chương 400: Chương 400: Chương 400:

Giọng nói của Ông Tấn Hoa nhanh chóng truyền tới từ đầu bên kia điện thoại.

"Cô Bạch, chuyện này rất quan trọng sao?"

Bạch Trân Trân hơi sững sờ, sau đó cô nghe thấy Ông Tấn Hoa vẫn tiếp tục nói.

"Bất kể chúng làm như vậy, là cố tình nhắm vào cô cũng được hay là do cô bị cuốn vào trong đó cũng thế, chiều hướng tiếp diễn của hai loại tình huống này đều nhất trí với nhau."

"Cô đã là người trong cuộc rồi, không thể nào rút ra khỏi đó được, dù cô bị cưỡng ép cuốn vào chuyện này cũng được, hay bản thân chuyện này thực sự là âm mưu lập nên để đối phó với cô cũng được, bây giờ cô đi tìm nguyên do để truy cứu thì cũng không có ý nghĩa gì."

Bất kể là vì lý do gì thì Bạch Trân Trân cũng đã bị theo dõi, điều này đã định trước rằng cô không thể nào thối lui khỏi đó, nếu đã như vậy, bây giờ cuống cuồng lo lắng những chuyện kia cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.

"Cô Bạch, thế lực của bang Hưng vượt xa so với tưởng tượng của cô rất nhiều, nếu cô đã là người trong cuộc thì chẳng bằng ra tay từ chỗ bang Hưng, hợp tác với đối phương, bắt người đứng sau, bất kể người đối phương muốn tính toán có là ai, Kim Thủ Thiên cũng không thể khoanh tay đứng nhìn."

Lời nói của Ông Tấn Hoa trực tiếp khiến cho Bạch Trân Trân thông suốt rõ ràng, vốn dĩ cô đang đi vào ngõ cụt, đúng như lời Ông Tấn Hoa vừa nói.

Là cô bị mưu hại cũng được, là Kim Thủ Thiên bị mưu hại cũng tốt, cô hiện tại và Kim Thủ Thiên đều là người trong cuộc, thậm chí Kim Thủ Thiên còn bị vùi lấp sâu hơn cả Bạch Trân Trân.

Trong nhà chết hai người, trên cơ thể còn rỉ ra nhiều thi dầu như vậy, anh ta là một cấp trên có quyền cao chức trọng như thế, sao có thể cho phép bản thân bị người khác nhắm vào cơ chứ?

Không cần biết mục đích của người đứng sau là như thế nào, Kim Thủ Thiên đã bị lôi kéo vào thì hai người chính là một đôi bạn đồng đội cùng chung chiến hào, bọn họ hẳn nên tương trợ lẫn nhau mới đúng.

Chuyện khiến cô xoắn xuýt một thời gian lâu như vậy nhờ Ông Tấn Hoa nói đôi câu liền được cởi bỏ nút thắt, Bạch Trân Trân không nhịn được để lộ một nụ cười nhàn nhạt trên mặt.

"Anh Ông, cảm ơn anh, vừa rồi là do tôi lạc đường."

Vừa lâm trận đã chạy trốn cũng không phải phong cách của Bạch Trân Trân, cô càng muốn nghênh đón khó khăn, bắt được người quấy rối sau màn ra ánh sáng.

Nhận ra trong giọng nói của Bạch Trân Trân đã có một chút biến hóa, biểu cảm trên mặt Ông Tấn Hoa cũng theo đó mà dịu xuống: "Cô Bạch, có chuyện gì cần tôi giúp không? Tôi có thể... tôi và Từ Phong có thể tới giúp cô."

Lúc nói những lời này, Ông Tấn Hoa hoàn toàn không có ý gì khác, chẳng qua là thuần túy xuất phát từ nội tâm muốn giúp đỡ một tay.

Có điệu Bạch Trân Trân vậy mà lại từ chối ý tốt từ phía đối phương: "Không cần, tôi có thể tự mình xử lý, tôi sẽ nói chuyện rõ ràng với anh Kim, Ông khoa trưởng, cảm ơn anh.

Bạch Trân Trân chân thành nói lời cảm ơn, rồi lại trò chuyện đôi câu đơn giản với Ông Tấn Hoa mới cúp điện thoại.

Ông Tấn Hoa ngồi trong xe bỏ điện thoại qua một bên, sau mấy phút trầm mặc, anh lại cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của Từ Phong.

"A Phong, có chuyện này tớ muốn nhờ cậu giúp một chút..."

***

Ban đầu Kim Thủ Thiên còn ung dung tin chắc rằng mình không hề bi trúng chiêu, cho đến khi có nhiều thi dầu như vậy chảy ra từ trong thân thể anh ta, cuối cùng anh ta mới tin lời Bạch Trân Trân nói.

Số lượng những thứ thi dầu kia quả thực quá dọa người, nếu mà thu thập lại thì ít nhất có thể đặt trong lăng mộ, đốt một ngàn tám trăm năm.

Muốn rửa sạch sẽ thi dầu cùng không phải dễ dàng như vậy, trước tiên dùng đất, rồi dùng cát, sau đó để cho vệ sĩ cầm búi rửa bằng sắt cà cho anh ta...

Không phải Kim Thủ Thiên có xu hướng tự ngược gì đó mà thực sự là do những thứ thi dầu này quá ngoan cố, rõ ràng là đồ mới nhô ra từ trong thân thể của anh ta, nhưng trời sinh giống như dầu nhớt để nhiều năm, dọn dẹp vô cùng tốn sức.

Đây chính là thi dầu đó! Nếu dọn dẹp không sạch sẽ thì chỉ cần anh ta hơi đứng gần lửa thì có phải cũng bị thiêu thẳng tay hay không?

Dọn dẹp trước sau trái phải tổng cộng lại dùng hết một tiếng đồng hồ, cuối cùng là dùng tinh dầu trừ bỏ mùi hương, anh ta dùng gần hết hai bình.

Cuối cùng thi dầu cũng bị dọn dẹp sạch sẽ.

Kim Thủ Thiên tắm mất hai tiếng đồng hồ mới bắt đầu nghi ngờ nhân sinh, sau đó anh ta lên dây cót tinh thần trở lại, thúc giục Hùng Khiết nhanh chóng tìm đại sư qua, cho họ xem thử một chút.

Người càng có tiền thì lại càng tiếc mạng mình, quyền thế địa vị đều đã có, nhưng nếu không có mạng thì tất thảy những thứ kia cũng đều trở thành vô ích.

Bình Luận (0)
Comment