"Thế nhưng chị, hai người kia không biết là địch hay là bạn, chúng ta tiếp cận, liệu có chọc phải phiền phức hay không?"
Phan Tinh Vân mặt ủ mày chau, cảm thấy bọn họ khó khăn lắm mới nhận được nhiệm vụ, nói đơn giản là xử lý một tên tiểu quỷ, nhưng lại gây ra nhiều chuyện rối rắm thế này. Quả nhiên là nhiệm vụ của cao ốc Trung Ngân không ngon ăn, khó trách những người khác không nhận, hai người bọn họ còn tưởng rằng nhặt được một cái hời, ai biết lại chọc phải một phiền toái lớn.
Phan Nguyệt Hề vừa định nói cái gì, đã nghe thấy một giọng nói xa lạ từ bên cạnh phát ra: "Ồ? Không ngờ chúng ta vốn không quen biết nhưng hai người đã phòng bị với tôi tới vậy rồi? Có thể tâm sự là bởi vì sao không?"
Phan Nguyệt Hề và Phan Tinh Vân đang trò chuyện nhập tâm, thình lình nghe thấy giọng nói hoàn toàn xa lạ, hai chị em giật nảy mình, cùng lúc ngẩng đầu nhìn sang. Sau đó bọn họ liền nhìn thấy Bạch Trân Trân vốn đã đi xa đang dẫn Trần Tiểu Sinh vô cùng ủ rũ rất giống con quỷ vòng về.
Lúc này hai người bọn họ đã đứng cách trước mặt chị em nhà họ Phan chưa đến hai mét, khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Trân Trân đang nở nụ cười hiền hòa, trong giọng nói toàn sự mù mịt, khó hiểu.
"Hình như bọn chị không có đắc tội với hai em mà? Sao tự dưng đang êm đẹp lại xem bọn chị là kẻ địch giả tưởng thế? Có thể nói nghe thử nguyên nhân là gì không?"
"Tại sao mấy em không nói chuyện? Là trời sinh không thích nói chuyện sao? Thế nhưng không phải là vừa rồi các em trò chuyện rất nhập tâm sao?"
"Chẳng lẽ sự hiện hữu của bọn chị đã làm hạn chế khả năng phát huy của bọn em? Không phải chứ? Vẻ ngoài của chị không nói chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng cũng là một người đẹp mỹ miều, các em có cần tới mức làm vậy không?"
Lời Bạch Trân Trân nói quá chặt chẽ, câu trước nối tiếp câu sau, gần như không có ý định ngừng, xem như chị em nhà họ Phan muốn nắm bắt sơ hở cũng không có cơ hội bắt được. Mãi cho đến khi Bạch Trân Trân nói xong, cuối cùng bọn họ mới tìm được cơ hội mở miệng, hai người vội vàng giải thích nói.
"Chị gái xinh đẹp, chị nghe bọn em nói, sự việc không phải như chị nghĩ đâu..."
Bạch Trân Trân bình tĩnh nhìn bọn họ: "Gọi ai là chị gái đó? Tôi chỉ là có dáng vẻ trưởng thành, có lẽ còn không lớn bằng hai người đâu, hai người mấy tuổi mà gọi tôi là chị thế?"
Phan Nguyệt Hề lúng ta lúng túng nói: "Chúng tôi hai mươi bốn tuổi."
Hai người bọn họ là sinh đôi, hiển nhiên tuổi tác cũng giống nhau.
Bạch Trân Trân mỉm cười: "Tôi nhỏ hơn hai người, tôi mới hai mươi ba tuổi, tôi chỉ là nhìn hơi trưởng thành mà thôi."
Bạch Trân Trân thuộc dạng đẹp trưởng thành, hai người Phan Nguyệt Hề và Phan Tinh Vân tương phản với cô, bọn họ là cành vàng lá ngọc, tràn đầy hơi thở học sinh.
Có điều cô đã xuyên vào thân thể tuổi nhỏ này, thật ra bản thân đã ba mươi tuổi rồi, bọn họ gọi mình một tiếng chị cũng phù hợp. Có điều vừa rồi cô nghe thấy hai người này nói xấu mình và Trần Tiểu Sinh, Bạch Trân Trân dứt khoát quay lại càn quét, muốn xem thử rốt cuộc bọn họ có vấn đề gì.
"Tôi nhìn thái độ của hai người, hình như có ý kiến với tôi và đồ đệ của tôi, hoài nghi chúng tôi là người xấu? Có căn cứ không? Chúng tôi còn chưa đi xa mà hai người đã bắt đầu ở đây bàn ra tán vào, nếu chúng tôi đi xa, có phải hai người sẽ bắt đầu tung tin đồn nhảm hay không?"
Lời Bạch Trân Trân nói quá chặt chẽ, một câu tiếp nối một câu, gần như không cần ngắt nghỉ, liến thoắng chốc lát đã đủ vùi dập bọn họ, kín kẽ tới mức Phan Nguyệt Hề và Phan Tinh Vân không tìm thấy cơ hội ngắt lời.
"Chị gái xinh đẹp... Em gái xinh đẹp, chúng tôi không có ý đó, em hiểu lầm rồi..."
Phan Nguyệt Hề có ý định giải thích, nhưng Bạch Trân Trân lại nhẹ nhàng nói: "Không có ý đó? Thế là ý gì? Hả?"
"Nói bạn của tôi giống như quỷ, nói tôi là quỷ đoản mệnh nên chết từ lâu, nếu hai người là Huyền Thuật Sư, có lẽ phải biết quy củ của nghề này nhỉ? Phán xét lung tung người khác, hai người thật sự không sợ kết thù với người ta à."
Đương nhiên, rốt cuộc Huyền Thuật Sư có quy củ gì Bạch Trân Trân cũng không biết, chiến thuật chủ đạo của cô là một đòn binh bất yếm trá, dù sao bất kể là tổ chức gì, đã tới cấp quốc gia, người nhỏ học tập theo tổ đội nhỏ, đều có quy củ. Năng lực càng lớn, thực lực càng mạnh, quy củ cũng càng nhiều, những thứ vượt ra khỏi hiểu biết của khoa học giống như là Huyền Thuật Sư, tổ chức dân gian và cá nhân cá thể có thể sở hữu thực lực cường hãn, khẳng định là sẽ có quy củ trói buộc.
Cô kết hợp suy đoán của mình và kinh nghiệm hun đúc từ tác phẩm truyền hình, điện ảnh nhiều năm, quyết đoán lừa dối một lần.