Phan Tinh Vân không có cách nào hình dung cảm giác này, nếu như nhất định phải nói thì là người trước mặt này có lẽ là còn sống, nhưng cô cũng đã chết, rõ ràng đã nằm giữa trạng thái quái lạ là không chết không sống, đáng lẽ sức sống của sinh mạng rất yếu ớt. Nhưng kỳ lạ là, sinh mệnh của Bạch Trân Trân cực kỳ mạnh mẽ, sinh mệnh của cô và thân thể này giống như là mạnh ai nấy sống, một cái tươi tốt mạnh mẽ, một cái lại là mặt trời sắp lặn, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất. Trên người cô có rất nhiều chỗ mâu thuẫn, nhiều đến mức khiến cho Phan Tinh Vân hoài nghi năng lực của mình.
Bạch Trân Trân: "Rất xin lỗi, tôi chỉ am hiểu vẽ bùa, đối với thuật pháp xem tướng xem chỉ tay, tôi hoàn toàn là dốt đặc cán mai, những lời cô nói với tôi tôi hoàn toàn không hiểu."
Bạch Trân Trân nói, dừng lại chốc lát, giống như đang cân nhắc tiếp theo nên nói như thế nào.
Qua một hồi lâu sau, Bạch Trân Trân ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, cực kỳ nghiêm túc nói: "Cho nên hiện tại có biện pháp khác hóa giải hay không? Hoặc là khiến tôi dễ chịu hơn một chút?"
"Cô Phan, có phương pháp này không?"
Phan Tinh Vân nghĩ nghĩ, không chắc chắn nói: "Tích đức làm nhiều việc thiện? Làm nhiều việc tốt, góp nhặt nhiều công đức hơn chút?"
Có điều Phan Tinh Vân lập tức nghĩ đến độ khó góp nhặt công đức, không khỏi thở dài một hơi.
Góp nhặt công đức làm gì dễ dàng như vậy?
Bạch Trân Trân: "..."
Dù sao trải qua một phen giao lưu hòa đồng thắm thiết, Bạch Trân Trân đã dùng ba tấc lưỡi của mình lừa gạt chị em nhà họ Phan thành công.
Chủ yếu là Bạch Trân Trân nhắc đến một vài Huyền Thuật Sư trong số rất nhiều Huyền Thuật Sư khác mà cô biết, sau đó lấy ra bùa mình vẽ ra cho hai chị em này nhìn, thuận tiện đưa bọn họ mấy lá bùa.
Sau khi nhận được bùa của Bạch Trân Trân, trong nháy mắt chị em nhà họ Phan đã thay đổi thái độ dành cho Bạch Trân Trân, trở nên chị em tốt khác cha khác mẹ của cô.
*
Phan Nguyệt Hề: "Phù hợp hay không không quan trọng, chủ yếu là tán thưởng em gái Trân Trân, cảm thấy em là người đẹp tâm thiện, là một người vô cùng vô cùng xinh đẹp, chan hòa."
Phan Tinh Vân: "Thật ra truy cầu của con người chị không cao, chỉ là thích đẹp, sở dĩ thuật xem tướng và nhìn sắc diện tốt như vậy cũng là bởi vì nguyên nhân này."
Dẫu sao hai chị em cũng từng có dòng tộc phú quý, không phải là người không có mắt nhìn độc đáo, Bạch Trân Trân nói cô cũng là Huyền Thuật Sư, đồng thời am hiểu vẽ bùa, sau đó còn đưa bùa cô vẽ cho bọn họ, nói là muốn tặng cho bọn họ.
Hai chị em nhìn thử những lá bùa làm quà mà Bạch Trân Trân nói sẽ đưa cho bọn họ, phát hiện kém nhất cũng là tinh phẩm, một xấp bùa thật dày kia phần lớn đều là tuyệt phẩm.
Đây chính là bùa tuyệt phẩm!
Vào thời đại Phù Sư càng ngày càng ít, khỏi phải nói tới bùa tuyệt phẩm rồi, kể cả bùa trân phẩm cũng đã được xem như là phượng mao lân giác.
Bạch Trân Trân nói mấy lá bùa này đều là cô vẽ. Đây có ý nghĩa thế nào chứ?
Chỉ cần Bạch Trân Trân không làm chuyện gì phạm pháp, rối loạn kỷ cương, tai họa cho thế giới thì cô ở bên trong giới Huyền Học đến bất kỳ một gia tộc nào cũng sẽ được tôn sùng là khách quý.
Trước đó Phan Nguyệt Hề và Phan Tinh Vân có đủ loại hoài nghi, luôn cảm thấy Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh rất nguy hiểm, nhưng sau khi Bạch Trân Trân thể hiện việc cô có thực lực đáng gờm, hai người lập tức thay đổi cái nhìn.
Huyền Thuật Sư có thể vẽ ra bùa tuyệt phẩm sao có thể là người xấu được chứ?
Phải biết đạo Phù không giống những đạo khác, một người tâm tính như thế nào, sẽ được phô bày ra hoàn toàn bên trên lá bùa người đó vẽ ra.
Nếu như quả thật là người tâm thuật bất chính, vậy nhất định sẽ không vẽ ra được bùa tuyệt phẩm.
Đối với việc thái độ chị em bọn họ thay đổi, Bạch Trân Trân cảm thấy thỏa mãn và vui trong lòng, không mất quá lâu, quan hệ giữa Bạch Trân Trân cùng với bọn họ đã bay nhanh cao như tên lửa, trở nên càng ngày càng tốt.
Trần Tiểu Sinh rõ ràng tận mắt theo dõi toàn bộ quá trình, nhưng không biết bị tụt lùi không đuổi kịp từ chỗ nào: "..."
Nói ra có lẽ hai người không tin, anh ta cảm thấy hình như trí thông minh của mình trở nên càng ngày càng thấp...
"Cho nên bây giờ chúng ta cùng đến công ty Nam Kha đi."
Chờ sau khi quan hệ mọi người trở nên tốt hơn, Bạch Trân Trân bèn đề xuất.