Bạch Trân Trân nhìn đối phương sắp bị chọc tức thành con cá nóc, chính vì vậy cô liền dịu giọng, cười nói: "Được rồi, được rồi, đừng giận có được không, vậy em hỏi anh thêm một lần nữa, như vậy được chứ?"
Hạ Triêu Yến khẽ nâng cằm lên, làm ra vẻ kiêu ngạo, dù anh ta không mở miệng nhưng chỉ còn thiếu nước dán mấy chữ em hỏi nhanh một chút dán lên trên mặt mình.
Bạch Trân Trân không khỏi tức cười: "A Triêu, buổi tối em có rảnh không? Nếu không có việc thì có thể làm việc cùng em được không?"
Hạ Triêu Yến nghe thấy Bạch Trân Trân nói vậy thì trên mặt không kiềm được nở một nụ cười tươi roi rói, có điều anh ta vẫn cẩn thận một chút theo thói quen: "Nếu em đã thỉnh cầu anh như vậy thì anh đành đại phát từ bi đông ý với em thôi."
Bạch Trân Trân cười một tiếng, không hề để ý tới vấn đề trong lời nói của anh ta, hai người sóng vai đi về phía cửa chính của sở cảnh sát.
Lúc hai người đi qua đó, Bạch Trân Trân trông thấy người quen.
"Cảnh sát Trịnh!"
Trịnh Hải Triều nghe thấy Bạch Trân Trân gọi, anh ấy lập tức ngẩng đầu lên nhìn qua đó, thấy Bạch Trân Trân, anh ta bước nhanh qua đó, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Cô Bạch, cô tới rồi."
Sau khi chào hỏi một tiếng với Bạch Trân Trân, bấy giờ Trịnh Hải Triều mới chú ý tới Hạ Triêu Yến đứng bên cạnh Hạ Triêu Yến.
Trịnh Hải Triều có chút sửng sốt, anh ta mở miệng dò hỏi: "Cô Bạch, vị này là..."
"Anh ấy là Hạ Triêu Yến, bạn của tôi, anh ấy đi cùng tôi tới đây."
Trịnh Hải Triều nghe vậy, ánh mắt anh ấy rơi sang người Hạ Triêu Yến, đối phương thoải mái đưa tay ra với anh ấy: "Chào anh, tôi là Hạ Triêu Yến, bạn của Trân Trân, anh gọi tôi A Yến là được."
Lúc nói đến đoạn anh ta là bạn của Bạch Trân Trân, anh ta cố hết sức nhấn mạnh ở chữ bạn, giống như đang sợ người khác không hiểu lầm.
Trịnh Hải Triều nắm lấy tay đối phương, cũng tự giới thiệu bản thân mình, có điều lúc quay đầu nhìn về phía Bạch Trân Trân một lần nữa, ánh mắt cũng trở nên vi diệu.
Không phải chứ, trước đó không phải đã nói Bạch Trân Trân đang hẹn hò với Ông Tấn Hoa hay sao? tại sao bây giờ lại có Hạ Triêu Yến từ đâu chui ra? Hơn nữa nhìn thái độ của Bạch Trân Trân, dường như quan hệ của cô với Hạ Triêu Yến này không hề đơn giản.
Chẳng lẽ lúc trước là bọn họ hiểu lầm?
Trịnh Hải Triều lướt qua rất nhiều suy nghĩ trong lòng mình, nhưng trên mặt lại không bộc lộ ra, vẫn mười phần nhiệt tình đưa Bạch Trân Trân và Hạ Triêu Yến tới phòng làm việc của Từ Phong.
Có điều sau khi đã đưa hai người kia đi vào bên trong, Trịnh Hải Triều ngay lập tức chạy đi tìm bạn tốt Dương Nhuận Trạch của mình, nói những chuyện đã xảy ra trước kia cho đối phương biết.
"A Trạch, tớ nói cho cậu nghe, hôm nay hình như cô Bạch mang bạn trai mình tới sở cảnh sát."
Lời vừa nói xong, Dương Nhuận Trạch giống như đã bị dọa sợ, anh ấy ngay lập tức ngồi bật dậy từ trên ghế, anh ta không thể tin được mở miệng nói: "Chuyện này không thể xảy ra đúng chứ? Cô Bạch không phải là với trưởng khoa Ông, hai người họ... Sao cô ấy có thể có bạn trai chứ?"
Bọn họ đều đã thấy tận mắt kiểu mẫu sống chung của Bạch Trân Trân và Ông Tấn Hoa ngày trước, Từ Phong cũng thích Bạch Trân Trân, nhưng bởi vì Ông Tấn Hoa mà Từ Phong chỉ có thể rút lui.
Vốn còn tưởng rằng Bạch Trân Trân và Ông Tấn Hoa sẽ tu thành chính quả, ai ngờ được giữa chừng lại xảy ra chuyện rắc rối như vậy.
Không phải, rốt cuộc chuyện này là cái gì chứ?
Hai người Dương Nhuận Trạch và Trịnh Hải Triều nghị luận qua nghị luận lại, hai người cũng không thể bình luận ra kết quả cuối cùng, rốt cuộc hai người cùng thở dài một hơi, họ nhìn nhau một cái, đều thấy được cảm xúc không biết phải làm sao trong mắt đối phương.
"Chuyện này có liên quan gì tới chúng ta cơ chứ?"
"Đúng vậy, cứ coi như chúng ta bàn luận ngất trời thì có thể có ích lợi gì cơ chứ?"
Bất kể Bạch Trân Trân hẹn hò yêu đương với Ông Tấn Hoa, hay là ở cùng với Hạ Triêu Yến kia thì cũng không có bất cứ liên quan gì tới bọn họ, bọn họ nói qua nói lại cả nửa ngày, tất cả đều là lo nghĩ linh tinh.
Hai người thở dài một cái, từng người đi làm chuyện riêng của mình.
Nhưng mà Từ Phong cũng không ngờ được Bạch Trân Trân không chỉ tự mình tới, cô còn đem theo cái tên Hạ Triêu Yến nghe nói là bạn trai cô tới.
Từ Phong nhất thời cảm thấy có chút đứng tim, giọng khi nói chuyện cũng mất tự nhiên hơn lúc trước rất nhiều.
"Cô Bạch, tại sao cô lại mang cả anh Hạ tới đây?"
Bạch Trân Trân cười giải thích qua: "Anh ấy tới làm việc cùng tôi."
Ánh mắt Từ Phong khẽ nhúc nhích, trong giọng nói cũng lộ ra vài phần không chắc chắn lắm: "Anh ta tới làm việc cùng với cô?"
Bạch Trân Trân gật đầu một cái, cho đối phương câu trả lời khẳng định.
"Đúng vậy, không sai, anh ấy tới làm việc cùng tôi, chuyện này có vấn đề gì không?"
Từ Phong sờ sờ mũi một cái: "Cũng không có vấn đề gì, chỉ cảm thấy làm như vậy hình như có chút không được thích hợp cho lắm."