Bản thân Khu Hải làm ra vẻ mình rất tốt, cộng thêm Dương Tố Mai lại choàng thêm một lớp hào quang cho ông ta, cho nên rất nhanh bà ta đã chìm đắm. Sau khi Dương Tố Mai khỏi bệnh, Khu Hải tỏ tình với bà ta, ông ta nói rất nhiều lời âu yếm, vốn Dương Tố Mai đã có hảo cảm với ông ta, về sau đã hoàn toàn trầm luân. Hai người rất nhanh đã kết hôn, cũng không lâu lắm, Dương Tố Mai đã mang thai, mười tháng hoài thai. Vào một ngày sinh nở, đó là tháng bảy năm thứ hai, Dương Tố Mai sinh ra con gái Khu Văn Văn. Sau khi Khu Văn Văn được sinh ra, Dương Tố Mai cảm thấy cuộc sống càng ngày càng có hi vọng, bà ấy lúc tuổi nhỏ đã mất đi cha mẹ, về sau sư phụ lại rời đi, hiện tại bà ta có chồng, có con, mọi thứ đều viên mãn.
Sau khi đứa bé ra đời, gia đình chỉ dựa vào tiền lương của Khu Hải, cuộc sống có hơi giật gấu vá vai, có điều cũng may Khu Hải còn có chút tiền tiết kiệm, cũng có thể vượt qua được. Có điều chờ đến sau khi đứa trẻ có thể đến nhà trẻ, vì có thể cho Khu Văn Văn cuộc sống tốt hơn, Dương Tố Mai đã đi ra ngoài làm việc. Mặc dù bà ta không có trình độ gì, nhưng nhờ có miệng ngọt, lại chịu khổ, cộng thêm sẽ biết chút Huyền Thuật, giúp đỡ ông chủ giải quyết mấy sự kiện không bình thường, bởi vậy đã đạt được sự trọng dụng của ông chủ.
"Lúc đó là thời điểm tôi hạnh phúc nhất, cuộc sống có hi vọng, gia đình lại mỹ mãn, tôi đã cho là mình cuối cùng cuộc sống của mình đã nghênh đón tương lai tươi sáng..."
Bà ta cho là cuộc sống của mình sẽ tiếp tục hạnh phúc mãi như thế, thế nhưng ai biết, vận mệnh từ trước đến nay chưa từng đối xử tốt với bà ta, tất cả những điều tốt đẹp chẳng qua đều là hoang tưởng đang nằm trong bong bóng xà phòng mà thôi, chỉ chạm nhẹ vào sẽ hoàn toàn vỡ vụn, biến mất không còn dấu vết.
Dương Tố Mai rất được cấp trên tín nhiệm, bà ta an phận, chịu làm việc lại có năng lực, rất nhanh đã lên tới vị trí phó tổng giám đốc, công việc cũng càng ngày càng bận rộn. Lúc này, Khu Văn Văn đã sáu tuổi rồi, và bọn họ cũng mua nhà mới, đã chuyển vào nhà mới, lúc kia, Khu Hải không có công việc, sau khi ông ta thương lượng với Dương Tố Mai, quyết định ở nhà chăm sóc Khu Văn Văn.
Nói đến đây, trên mặt Dương Tố Mai nở một nụ cười tràn ngập châm chọc, bà ta cười ha ha, cười một lúc, bà ta lại bật khóc, nước mắt đỏ thẫm thuận theo hai gò má chảy xuôi xuống.
Quỷ không có nước mắt, nếu không phải là thương tâm thống khổ đến cực hạn, bà ta cũng sẽ không rơi huyết lệ.
"Đều là lỗi của tôi, nếu không phải tôi tín nhiệm Khu Hải quá mức, không có nhìn ra tâm tư xấu xa của hắn ta, con gái của tôi cũng sẽ không gặp phải chuyện đáng sợ như vậy..."
Đoạn hồi ức đó đối với Dương Tố Mai là quá đau đớn, nhất là bà ta đã từng tưởng rằng gia đình mình là hạnh phúc mỹ mãn. Có người chồng dịu dàng, quan tâm, con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện, ai không hâm mộ bà ta có phúc khí chứ?
Chính là bởi vì như thế, khi chân tướng bị vạch trần ra bà ta mới khó chấp nhận vậy.
Bởi vì có làm sao bà ta cũng không ngờ rằng người chồng của mình lại là một con ác quỷ mặc lớp áo da người.
Phát hiện việc ác của chồng mình là một chuyện ngoài ý muốn.
Ngày đó Dương Tố Mai bởi vì bị sốt, từ công ty trở về sớm, lúc bà ta trở về Khu Hải không có ở nhà, lúc Dương Tố Mai tìm tủ thuốc, lục loại được từ trong góc tủ quần áo mấy hộp băng ghi hình.
Bên trên băng ghi hình có viết ngày, còn có nét chữ Văn Văn viết chơi, bà ta tưởng rằng chồng ghi hình lại cuộc sống trưởng thành liên quan con gái, cho nên sau khi uống thuốc, đã mở ra máy quay phim xem.
Nội dung bên trong đã hoàn toàn lật đổ tam quan của bà ta. Bên trong băng ghi hình toàn bộ đều là hình ảnh con gái của bà ta chơi "xếp hình" với những người đàn ông khác.
Có tổng cộng bảy băng ghi hình, từ con gái tám tuổi đến mười lăm tuổi, con gái bên trong băng ghi hình từ từ thay đổi, thứ duy nhất không đổi chính là năm người đàn ông đó.
Càng làm cho bà ta cảm thấy sụp đổ chính là con gái bên trong băng ghi hình cũng không biết những người đàn ông đó đang làm việc ác gì với cô ấy, cô ấy khờ dại coi là kia thật chỉ là bọn họ chơi trò chơi mới với cô ấy.
Năm người đàn ông, Dương Tố Mai biết hết, đó là Khu Hải và bạn tốt của ông ta, cũng là các người đàn ông Khu Văn Văn ngọt ngào kêu chú.
Buồn cười là, người mẹ là bà ta bị giấu diếm không kẽ hở, từ trước đến nay chưa từng biết được con gái mình đã gặp phải chuyện gì.
Dương Tố Mai không biết lúc đó rốt cuộc là mình tỉnh táo lại thế nào, bà ta đặt băng ghi hình về chỗ cũ, làm bộ mình không biết cái gì.
Con gái của bà ta mới mười lăm tuổi, nếu như chuyện này vỡ lở ra, con gái của bà ta về sau làm sao sống trên thế giới này?