Trong căn viện này ít nhất có hơn tám mươi con quỷ đầu xanh, oán niệm không cưới được vợ thật sự lớn như vậy sao? Cho dù đã trở thành quỷ cũng không thể từ bỏ chấp niệm, không nguyện ý vào địa phủ chuyển kiếp?
Vậy Kim lão gia này lại là chuyện gì nữa? Dựa theo lời hỉ nương này nói, số lượng vợ Kim lão gia này cưới cũng không ít, một con quỷ đầu xanh như ông ta, sau khi kết hôn nên vào luân hồi.
Lẽ nào quỷ đầu xanh Kim lão gia này là một con quỷ đầu xanh vua? Kết hôn một lần có một vợ còn chưa đủ, phải có vô số người vợ mới có thể thỏa mãn, sau đó mới tiến vào luân hồi hay sao?
Khoảnh khắc này, trong đầu Bạch Trân Trân xuất hiện vô vàn suy đoán, nhưng những suy đoán này đều chỉ là suy đoán của cô mà thôi, chân tướng của sự việc rốt cuộc như thế nào vẫn phải gặp được Kim lão gia đó rồi tính.
Còn có hỉ nương này, thực sự bà ta quá giỏi bức ép, Bạch Trân Trân chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, lúc bà ta không nói chuyện thì thôi, nhưng khi bà ta mở miệng, cái miệng đó không hề cảm thấy mệt chút nào, luôn lải nhải không ngừng.
Nếu tùy tiện đổi thời gian khác, địa điểm khác, Bạch Trân Trân ít nhiều cũng phải chặn miệng của bà ta lại, nhưng lúc này, Bạch Trân Trân chỉ có thể ngoan ngoãn nhẫn nhịn, muốn chờ đợi bà ta im miệng.
May mà lần này, sau khi hỉ nương nói một tràn, phát hiện Bạch Trân Trân thật sự không định mở miệng, bà ta chỉ có thể từ bỏ, đỡ Bạch Trân Trân bước qua bậc cửa, đi vào nhà.
Khoảnh khắc chân của Bạch Trân Trân bước vào nhà, cô cảm thấy cơ thể của mình giống như xuyên qua một lớp màn ngăn, tiếp đó, trước mắt cô choáng váng, nhìn thấy một căn phòng bố trí vô cùng cổ xưa, ngập tràn không khí ăn mừng.
Bạch Trân Trân: "..."
Căn phòng này trông y hệt với kiểu nhà chính trong phim, rường cột chạm trổ, ngập tràn quý khí.
Trong phòng có không ít người đang ngồi, trên người họ mặc quần áo tươi tắn, trên mặt mỗi người đều mang theo nụ cười rạng rỡ, ý cười ngập tràn nhìn Bạch Trân Trân.
Bị nhiều người như vậy nhìn, biểu cảm trên mặt Bạch Trân Trân không hề thay đổi, cho dù cảm thấy ánh mắt của những người đó giống như muốn xuyên qua khăn voan nhìn mặt của cô, Bạch Trân Trân vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hỉ nương đỡ Bạch Trân Trân tiến lên từng bước, nói từng câu hay ho, đều là những lời cát tường như ý, chúc mừng hôn lễ.
Rất nhanh, hỉ nương đã đỡ Bạch Trân Trân tới trước mặt một người đàn ông mặc trường bào mã quái, người đàn ông đó để một bím tóc dài thòng, trên đầu đội một cái mũ vỏ dưa, trước ngực đeo hoa đỏ to tướng, nhìn một cái liền biết là kiểu ăn mặc của tân lang quân.
Xem ra người này có lẽ chính là Kim lão gia mà hỉ nương đó vừa mới nói.
Tầm mắt của Bạch Trân Trân dời lên, nhìn thấy mặt của Kim lão gia.
Bạch Trân Trân: "..."
Cho nên vì sao những kẻ hình người kỳ quái không biết là thứ quỷ gì này đều đẹp như vậy?
Có lẽ là bởi vì trước đây hỉ nương luôn nói Kim lão gia Kim lão gia gì đó, cho nên khiến Bạch Trân Trân sản sinh nhận thức sai lầm về tuổi của tân lang quân, theo bản năng cho rằng đối phương là một người rất lớn tuổi.
Nhưng người đàn ông trước mặt này mặt như quan ngọc, mày kiếm mắt sao, một gương mặt chính khí, nếu bỏ trong phim, kiểu tướng mạo này của hắn ta chắc chắn có thể diễn một vai chính phái.
Hắn ta rất đẹp trai, loại khí chất tỏa ra trên người cũng rất khéo lừa người, trông giống như là một người rất tốt.
Sau khi hỉ nương nhìn thấy tân lang quân, thái độ lập tức thay đổi, vốn dĩ giọng nói của bà ta đã sắc bén, lúc này lại cố tình nắn cuống họng nói chuyện, giọng nói vốn đanh thép trở nên vừa dẹo vừa nhớt, nghe giống như làm nũng với hắn ta vậy.
"Kim lão gia, tôi dẫn tân nương tử tới cho ngài rồi, tân nương tử này thật sự khác với những người khác, Kim lão gia, tôi nghĩ ngài nhất định sẽ thích cô ta..."
Hỉ nương nói xong, che miệng cười hi hi, sau đó cũng không biết bà ta từ đâu rút ra một chiếc khăn tay màu đỏ, quơ quơ trước mắt Kim lão gia.
"Kim lão gia, tân nương tử này đảm bảo ngài hài lòng, không phải tôi nói điêu, tướng mạo của cô ta phải gọi là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, tính cách cũng tốt, là một người vợ hiền mẹ tốt, nếu gả cho ngài, nhất định sẽ xử lý chuyện nhà thỏa đáng cho ngài."
Bạch Trân Trân: "..."
Người ta đều nói mỗi người một cái miệng, lừa chết một đàn quỷ, hỉ nương này đoán chừng cũng là người mai mối, cái miệng này cực kỳ sắc sảo, bà ta còn chưa từng nhìn thấy Bạch Trân Trân, cũng chưa từng nói chuyện với Bạch Trân Trân, nói dối lại rất điệu nghệ.
Đây đại khái là cảm giác tín niệm của hỉ nương, cho dù không biết gì hết, dựa vào cái miệng đó cũng có thể khuấy đảo gió mưa.