Căn nhà ở thị trấn đã được Tạ Uẩn dọn dẹp sạch sẽ rồi, Ngu Thanh Nhàn chỉ cần xách đồ vào ở.
Căn nhà của Tạ Uẩn không lớn, chỉ có một gian, chắc khoảng hai mươi mét vuông. Muốn đi vệ sinh thì đến nhà vệ sinh công cộng ở trong khu, còn phòng bếp thì ở ngay lối đi nhỏ trên hành lang.
Giường, tủ quần áo, bàn đều là những đồ vật không thể thiếu, Ngu Thanh Nhàn căng một đoạn dây kẽm lên giữa phòng, rồi bắt Tạ Uẩn đi mua hai miếng vải đến treo lên để làm vách ngăn, chia phòng thành hai gian.
Bên trong là phòng ngủ, là nơi để ngủ và làm việc. Bên ngoài là sô pha và bàn trà mà Tạ Uẩn đã tìm thợ mộc làm. Ở thời đại này, nhà nhà đều thích dùng vải ren để trải lên trên bàn trà, một căn nhà nho nhỏ mà ấp áp đã được bố trí xong xuôi.
Cuộc sống sau khi kết hôn của hai người vô cùng bình thản, ban ngày Tạ Uẩn đi làm, Ngu Thanh Nhàn đến thư viện tra các loại tư liệu văn hóa để nghiên cứu, tối về đến nhà thì hai người kể cho nhau nghe một số việc đã làm trong ngày, đêm khuya thì ôm nhau ngủ.
Chỉ chớp mắt một cái, thời gian đã trôi đến năm 1971, Ngu Thanh Nhàn xuyên đến đây đã được hai năm rồi.
Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn đã kết hôn được nửa năm. Sáng sớm hôm nay, Tạ Uẩn thức dậy sớm, anh nhóm lò than trên hành lang để đun một ấm nước.
Nước sôi, anh đổ vào phích rồi lại bắc thêm cái nồi cháo gạo kê lên, trong nồi cháo gạo kê bỏ thêm mấy quả trứng gà đã được rửa sạch sẽ để luộc.
Thời gian trôi qua từng chút một, người thức dậy càng lúc càng nhiều hơn, người ra hành lang nấu cơm cũng nhiều lên. Xen lẫn những tiếng đinh đinh đang đang, là âm thanh các hộ gia đình nói chuyện phiếm với nhau.
Ngu Thanh Nhàn thức dậy, sau khi giặt quần áo thì cô đi ra ăn sáng, ăn xong thì đi theo Tạ Uẩn ra ngoài.
Hôm nay là ngày xưởng máy móc tuyển công nhân, Ngu Thanh Nhàn phải đến đó tham gia cuộc thi tuyển.
Thời gian thi từ chín giờ sáng đến mười một giờ trưa, mãi đến khi chỉ còn lại hai phút cuối cùng, Ngu Thanh Nhàn mới nộp bài.
Ra khỏi trường thi, Tạ Uẩn đã chờ bên ngoài từ lâu, nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, anh tiến lên đón: "Thi thế nào rồi?"
Ngu Thanh Nhàn nói: "Làm được thì em đều làm rồi, chắc không có vấn đề gì lớn đâu."
Tạ Uẩn gật đầu: "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm. Chúng ta đến khách sạn quốc doanh ăn đi, anh nghe nói hôm nay ở đó có khay gà lớn."
Đầu bếp ở khách sạn quốc doanh làm món khay gà lớn rất ngon, ai ăn cũng đều khen cả. Những ngày bán món khay gà lớn, trong khách sạn thường kín chỗ.
Vợ chồng hai người đến sớm, họ tìm một bàn ngồi xuống. Tạ Uẩn đứng dậy đi gọi món, còn Ngu Thanh Nhàn thì nhàn nhã rót một ly trà lạnh trên bàn ra uống. Sau khi uống xong, cô quan sát bốn phía xung quanh, đến khi nhìn thấy người đàn ông đối diện, cô ngẩn người.
"Hệ thống, người đàn ông đối diện Khương Hiểu Điềm kia là ai?"
Hệ thống vẫn luôn đi đầu trong việc ăn dưa, nghe cô hỏi thì vội vàng trả lời: "Đây là bạn trai của Khương Hiểu Điềm, tên là Lý Sĩ Kiệt, là kế toán của cửa hàng quốc doanh trên thị trấn."
"Nhàn Nhàn ơi, tôi lén nói cho cô biết chuyện này nhé. Cái tên Lý Sĩ Kiệt này đã có vợ con ở nông thôn rồi, hơn nữa vợ anh ta đang trên đường đến, không bao lâu nữa cô ta sẽ đến đây."