Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 494

Chờ Tạ Uẩn từ căn nhà đó đi ra, trong tay của anh đang cầm chín đóa hoa hồng.

Không có người phụ nữ nào có thể từ chối sự lãng mạn mà người yêu dành cho mình, Ngu Thanh Nhàn cũng không ngoại lệ. Cô mỉm cười nhận bó hoa đưa lên mũi ngửi ngửi, rồi cười nói với Tạ Uẩn: "Thơm lắm!"

"Thơm thì tốt! Phim sắp chiếu rồi, chúng ta vào thôi." Hai người nắm tay nhau đi vào rạp chiếu phim. Sau lưng họ vẫn còn vài đôi tình lữ trẻ tuổi, mấy cô gái vừa hâm mộ nhìn bó hoa trong tay Ngu Thanh Nhàn, vừa nhìn đối tượng của mình bằng ánh mắt ghét bỏ.

Quả là đối tượng tốt thì đều là của người ta. Nhìn đối tượng của người ta đi, diện mạo tuấn tú, lại còn biết quan tâm người yêu, nào có giống đối tượng của mình, diện mạo không đẹp bằng người ta, cũng không biết lãng mạn như người ta.

Quên đi, quên đi! Cũng đâu thể chia tay nên cứ tạm chấp nhận đi thôi.

Đám đàn ông trong lòng có khổ mà không thể nói. Bọn họ đối xử với đối tượng cũng đâu kém đâu, đi ra ngoài cũng thường xuyên được người ta khen là người biết thương vợ. Nhưng so sánh với hành động của người đàn ông vừa rồi, không hiểu sao họ lại trở thành người hờ hững với vợ rồi?

Nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của đối tượng nhà mình, trong lòng đám đàn ông lại càng khổ hơn.

Đúng là xui xẻo mà, tự nhiên sao lại chọn xem phim vào hôm nay cơ chứ? Mà người anh em kia cũng thật là, chẳng chừa đường sống cho đám đàn ông gì cả.

Xem phim xong, Ngu Thanh Nhàn và Tạ Uẩn sánh vai tản bộ.

Hai người nói đến chuyện con cái: "Tạ Uẩn, đời này em không muốn sinh con."

Ngu Thanh Nhàn thích trẻ con, những thế giới trước họ đều sinh, nhưng đời này, cô không muốn có con, chỉ muốn tận hưởng cuộc sống hai người.

Tạ Uẩn cũng tùy Ngu Thanh Nhàn: "Anh nghe em."

"Vậy đi, chúng ta tránh thai. Nếu tránh rồi mà vẫn trúng, vậy chúng ta sẽ sinh, còn nếu không trúng, vậy chúng ta sẽ sống thế giới của hai người."

"Được, không thành vấn đề."

Chuyện này cứ quyết định như thế. Đi một lát, Tạ Uẩn lại nói: "Sắp đến Tết Đoan ngọ rồi, anh nhận được thư của cha của cơ thể này viết, nói họ được về nhà thăm người thân nên sẽ đến đây thăm chúng ta."

Tạ Uẩn và cha của nguyên thân chưa từng gặp mặt, ngay cả kết hôn cũng chỉ viết một phong thư thông báo, không bao lâu sau thì cha anh gửi lại năm mươi đồng tiền và một chút phiếu. Ngoài ra thì không có gì nữa.

Hai người họ vẫn chưa tổ chức đám cưới, cha mẹ Ngu tính đến lễ Trung thu sẽ đến đây một chuyến để gặp mặt cả nhà bà Hà, để cùng thương lượng quy trình tổ chức hôn lễ.

Chẳng ai trong số họ hỏi ý kiến của Tạ Triệu Quốc cả.

"Ông ta đến làm gì? Không phải nói mặc kệ rồi sao?"

"Ai biết đâu." Tạ Uẩn có trí nhớ của nguyên thân, tình cảm của nguyên thân đối với người cha này vô cùng phức tạp, vừa kính vừa hận.

Ngu Thanh Nhàn không nói gì nữa, hai người cứ thế sánh vai đi về nhà. Sau khi trải qua một đêm ngon giấc, ngày hôm sau hai người lại lao vào bận rộn.

Chiều hôm đó, khi Ngu Thanh Nhàn đang kiểm tra đối chiếu số liệu thì có người đến tìm cô, nói họ hàng nhà cô đến tìm.

Bình Luận (0)
Comment