Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 515

Nhưng mà bà Lạc không hề cảm kích, tuy miệng bà ta thường nói tốt cho con trai và con dâu nhưng trong lòng bà ta lại hận bọn họ.

Năm đó, bà ta chỉ đến chăm sóc ba anh em nhà họ chưa được hai tháng, đã dạy đứa thứ ba - Lạc Tân Vũ thành một kẻ vô ơn.

Bà ta cũng không làm gì cả, chỉ suốt ngày thì thầm bên tai Lạc Tân Vũ rằng Lạc Hữu Dân và Miêu Hạ Thu bất công thế nào.

Bảy tám tuổi là độ tuổi đã có trí nhớ, Lạc Tân Vũ nhớ kỹ những lời đó, mấy năm sau này, mỗi chuyện mà Lạc Hữu Dân và Miêu Hạ Thu làm cô ta đều lý giải theo hướng hai người thiên vị.

Không phải Miêu Hạ Thu và Lạc Hữu Dân không muốn dạy lại cô ta, nhưng muốn dạy một đứa bé hư hỏng thành người tốt đâu phải chuyện dễ?

Vì chuyện này mà Miêu Hạ Thu hoàn toàn lạnh lòng với bà Lạc, Lạc Hữu Dân bị bà quản, đến tiền dưỡng già hàng tháng cũng không gửi cho bà ta nữa, chứ đừng nói đến chuyện đón bà ta lên trấn trên ở, có khác gì nằm mơ đâu.

Vài năm trước, bà Lạc qua đời, bà không thèm đến dự, chỉ có một mình Lạc Hữu Dân lo liệu xử lý. Bà không đi cũng chẳng ai nói gì cả.

Miêu Hạ Thu và Lạc Hữu Dân là yêu đương tự do. Nhà bà chỉ còn mỗi mình bà, lúc trước khi gả cho Lạc Hữu Dân, cũng không phải vì tiền của Lạc Hữu Dân. Khi đó, Lạc Hữu Dân vẫn chỉ là một giáo viên dạy thay, tiền lương một tháng không được bao nhiêu cả, còn phải đúng hạn gửi tiền về cho bà Lạc bên kia.

Có một năm, Lạc Hữu Dân bị điều đến một cái thôn nhỏ, mở lớp xóa mù chữ cho người trong thôn đó.

Chân trước ông vừa đi, chân sau bà Lạc đã tìm đến gây khó dễ cho bà.

Khi đó mọi người vẫn sống ở căn nhà tập thể, bà làm sống làm c.h.ế.t mệt mỏi suốt một năm, đến lúc phát lương thực thì bị bà Lạc đến nhận. Nhận lương thực thì không nói, còn vay tiền đội sản xuất.

Đại đội trưởng là cháu ruột của bà Lạc, rất nghe lời của bà ta. Khi đó đối với một thôn dân bình thường mà nói, cái chức đại đội trưởng chẳng khác gì hoàng đế một vùng, không có ông ta cấp giấy chứng nhận, Miêu Hạ Thu muốn kể chuyện này cho Lạc Hữu Dân cũng không được.

Bọn trẻ đói đến khóc rống lên, Miêu Hạ Thu tức đến điên người, cầm d.a.o đi đến nhà đại đội trưởng, không nói hai lời bà đã đặt d.a.o lên cổ, dọa cho người nhà đại đội trưởng hoảng sợ.

Đêm đó, bà còn cầm d.a.o đi qua đi lại trước cửa nhà bà Lạc, từ đó bà ta mới thành thật hơn.

Hai mẹ chồng con dâu xem như chính thức trở mặt với nhau, cộng thêm đủ loại va chạm trong cuộc sống nên mẹ chồng con dâu hai người chằng khác gì người xa lạ cả.

Sau này tuổi của bà Lạc lớn dần, người con rể mà chị ba Lạc kén về kia cũng không phải người hiền lành gì cho cam, Miêu Hạ Thu nghĩ đến có ngày mình cũng sẽ già đi như thế, nên mới đồng ý dưỡng lão cho bà Lạc.

Ai ngờ bà ta khốn nạn như thế, lại dạy hư con gái út của bà.

Mỗi lần nhớ đến chuyện này là Miêu Hạ Thu lại khó chịu, lại càng hận bà Lạc hơn. Có đôi khi lý trí nhắc nhở bà, tâm tư đứa con gái út này của bà vốn không ngay thẳng sẵn rồi.

Bình Luận (0)
Comment