Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 517

Vợ chồng nhiều năm như thế rồi, anh ta vô cùng hiểu nguyên thân, hiểu được nguyên thân không muốn rời xa anh ta, nên anh ta sử dụng loại bạo lực lạnh này khiến cho nguyên thân nhượng bộ trước.

Nếu là nguyên thân thì có lẽ đã mắc mưu của Phong Liên Thành, đáng tiếc Ngu Thanh Nhàn không phải nguyên thân, cái hành động đó của anh ta chả có xíu ảnh hưởng nào đến cô cả.

Mấy ngày sau mà Phong Liên Thành vẫn chưa đến tìm Ngu Thanh Nhàn lần nào cả. Còn Lạc Tân Vũ có lẽ là bị đánh nên cũng biết sợ rồi, mấy ngày rồi mà cô ta vẫn chưa về nhà mẹ đẻ.

Đối với chuyện này, Trương Giai Giai còn vô cùng vui mừng, một ngày sau khi tan làm chị ấy còn đi mua cho Tiểu Bách Tuế một đôi giày hổ.

Trên giày thêu hoa hoa cỏ cỏ rực rỡ, trông rất đáng yêu.

Tinh thần của Tiểu Bách Tuế càng ngày càng tốt hơn, mọi người đưa con bé lên bệnh viện trên thị trấn làm kiểm tra toàn thân, kết quả kiểm tra cho thấy đứa bé vô cùng khỏe mạnh, khiến cho Miêu Hạ Thu vui mừng đến độ vừa về nhà đã lập tức mang trái cây và bánh kẹo đến chùa miếu ngoài trấn để cảm tạ.

Ngu Thanh Nhàn cũng vô cùng vui mừng, đứa bé này khỏe mạnh rồi, nguyên thân cũng nên vui mừng. Cô hỏi hệ thống, quả nhiên thanh công đức tăng một đoạn lớn.

Ngu Thanh Nhàn đã xuyên đến đây được nửa tháng, Phong Liên Thành vẫn không chờ được ngày mà Ngu Thanh Nhàn nhượng bộ trước. Anh ta ngồi không yên nữa, mà bà Phong cũng vô cùng sốt ruột.

Chủ nhật, Phong Liên Thành không đi làm, anh ta thức dậy thì ăn sáng, sau đó đi đến nhà họ Lạc.

Bà Phong vẫn quan sát anh ta từng giây từng phút, chân trước anh ta vừa ra khỏi nhà, chân sau bà Phong đã đi theo.

Hai mẹ con họ chân trước chân sau đi đến nhà họ Lạc, Ngu Thanh Nhàn đang bế Tiểu Bách Tuế chơi ở cửa.

Đứa bé ba tháng tuổi đã có biết nhột, Tiểu Bách Tuế lại càng hoạt bát hơn hẳn, vừa dán mặt sát vào bụng con bé là con bé đã cười lên khanh khách rồi.

Phong Liên Thành nghe được tiếng cười của đứa bé, anh ta ngẩn người. Khi Ngu Thanh Nhàn quay đầu nhìn anh ta, anh ta mới hồi phục tinh thần, vô cùng vui mừng hỏi: "Nhàn Nhàn ơi, con khỏe rồi à?"

Tiểu Bách Tuế vẫn luôn khóc quấy không ngừng, họ đã đưa Tiểu Bách Tuế đến trạm xá trên trấn trên khám rồi, không khám ra bệnh gì cả.

Họ còn đến cả bệnh viện trên thị trấn rồi, bác sĩ cũng không tìm được nguyên nhân, tuy bác sĩ ở bệnh viện không nói thẳng ra, nhưng cũng có ý bảo họ chuẩn bị hậu sự đi là vừa.

Ai có thể ngờ Tiểu Bách Tuế sẽ khỏe lên chứ? Mấy hôm trước đám người Ngu Thanh Nhàn dẫn Tiểu Bách Tuế đến bệnh viện, đám bác sĩ cũng vô cùng ngạc nhiên.

Ngu Thanh Nhàn nhìn chằm chằm Phong Liên Thành vài giây, sự vui mừng của Phong Liên Thành lúc này là thật lòng.

Dù sao thì Tiểu Bách Tuế cũng là con anh ta, có người cha nào mà không hi vọng con mình khỏe mạnh bình an đâu cơ chứ.

Ngu Thanh Nhàn như cười như không nói: "Đúng vậy, khỏe rồi. Phong Liên Thành, anh nói xem có lạ không cơ chứ, đứa bé sống ở nhà họ Lạc thì khỏe mạnh, cho dù ở mấy tháng thì cũng đều ăn ngon ngủ ngon, không có bất cứ tật xấu nào. Thế mà vừa về đến nhà họ Phong các anh thì lại bắt đầu có chuyện, vừa khóc vừa quấy, anh nói xem sao lại thế?"

Bình Luận (0)
Comment