Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 565

Sau khi ăn xong, Tạ Uẩn lái xe đưa Ngu Thanh Nhàn về trấn trên. Một ngày không nhìn thấy Tiểu Bách Tuế, Ngu Thanh Nhàn đã có chút nhớ nhung rồi.

Đến trấn trên, trời đã tối đen rồi, nhà nào nhà nấy bật đèn sáng trưng. Xe con dừng trước cửa nhà họ Lạc, Miêu Hạ Thu đang ở tầng hai đi xuống, đúng lúc nhìn thấy con gái nhà mình đang xuống khỏi chiếc xe con, Miêu Hạ Thu vội vội vàng vàng chạy xuống lầu.

Ngay ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, bà đã khóc: "Cái con nhóc này con đi đâu cả ngày nay thế hả? Mẹ với cha con ở nhà lo lắng gần chết."

Lúc rời khỏi pháp viện, Ngu Thanh Nhàn nói cô muốn đến bái tế mấy đứa bé ở trên núi, nhưng mà chờ mãi cũng không thấy về khiến cho bà vô cùng suốt ruột, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì.

Thấy sắp đến bảy giờ rồi mà vẫn chưa thấy người về, Miêu Hạ Thu ngồi nhà mà ruột tái xanh, lo lắng con gái làm điều dại dột.

Vẫn là ông nhà khuyên bà, nói Tiểu Bách Tuế vẫn đang ở nhà đây này, con gái sẽ không làm chuyện gì dại dột đau mà sợ, sở dĩ muộn thế này rồi mà con bé vẫn chưa về, là vì nó vẫn còn ở trên núi với bọn nhỏ, khuyên bà đừng nóng lòng.

Nhưng mà làm gì có người làm cha làm mẹ nào mà không nóng lòng lo cho con cái đâu, chằng lẽ ông nhà bà không sốt ruột? Suýt nữa ông đã ra ban công ngủ luôn rồi kia kìa.

Ngu Thanh Nhàn tự biết bản thân đuối lý nên cười cười với Miêu Hạ Thu. Miêu Hạ Thu đánh lên bả vai của cô một cái, cũng không đau.

Rốt cuộc sự lo lắng trong lòng Miêu Hạ Thu cũng được buông xuống, lại có tâm trạng quan sát chiếc xe con đã đưa con gái mình về nhà. Nhìn thấy một thanh niên xuống xe, Miêu Hạ Thu sửng sốt.

Không vì lý do gì khác, chỉ vì dáng dấp của cậu thanh niên này vô cùng tuấn tú, Miêu Hạ Thu bà ngần này tuổi rồi mà vẫn chưa thấy thanh niên nào có khí chất tốt thế này đâu.

Ngu Thanh Nhàn nói với Miêu Hạ Thu: "Mẹ, đây là Tạ Uẩn, hôm nay nhờ có anh ấy đưa con về."

Miêu Hạ Thu đã hồi phục tinh thần, ồ lên một tiếng, lập tức mời Tạ Uẩn vào nhà ngồi bằng thái độ vô cùng nhiệt tình. Nhưng trời cũng tối rồi, Tạ Uẩn biết điều từ chối.

"Hôm nay muộn quá rồi, cháu không quấy rầy nữa. Nếu lần sau có cơ hội cháu sẽ đến nhà thăm hỏi ạ. Thanh Nhàn, anh đi trước nhé."

"Dạ. Anh về đi, trên đường chú ý an toàn."

Tạ Uẩn mở cửa lên xe, sau đó quay xe rời đi.

Ngu Thanh Nhàn nhìn theo hướng xe anh đi, lúc này đây, ánh mắt của Miêu Hạ Thu sáng như đèn pha ô tô, tỉ mỉ đánh giá Ngu Thanh Nhàn từ trên xuống dưới một vòng: "Thanh Nhàn con khai báo rõ ràng cho mẹ, đó là ai?"

Người như vậy vừa nhìn đã biết là không cùng một thế giới với nhà bà rồi. Ngoại trừ mấy năm con gái bà kết hôn, còn lại hầu như không rời khỏi tầm mắt của bà, sao hai đứa nó lại quen được nhau?

Nhưng mà cho dù sau khi kết hôn rồi, với hoàn cảnh của nhà họ Phong, nó cũng không có khả năng quen được cái người vừa nhìn đã biết là người thành công thế này.

Ngu Thanh Nhàn dám quang minh chính đại để Tạ Uẩn đưa về, chắc chắn là đã chuẩn bị tốt lý do.

Bình Luận (0)
Comment